"Tiểu yêu tinh, em có thích không?"
"Nhà mới của chúng ta, theo kiểu mà em thích đấy."
Hắn chầm chậm nói, bàn tay không an phận sờ soạng trên người cô, cái người này đúng là vô liêm sỉ, ở đâu cũng có thể làm bậy được, không gian chật chội như thế này mà hắn cũng...
Tâm trí bị hắn chiếm lấy, như ánh mắt cô vẫn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, căn nhà hai tầng được sơn màu xanh dương nhạt, phía trước có một khoảng sân rộng được trồng rất nhiều hoa, bên góc sân còn có chiếc xích đu màu trắng...
Còn rất nhiều, rất nhiều thứ được hắn tỉ mỉ chuẩn bị mà hết thảy đều dành cho cô, theo ý cô mà làm.
Hốc mắt ngập nước, sống mũi cay cay Quân Yên bị điều này làm cho cảm động không thôi, cô quay sang nhìn hắn không nhịn được mà vòng tay lên cổ Trần Tuân chủ động ôm hắn.
Giọng nói run rẩy vang lên:
"Trần Tuân, em...em rất thích."
"Cảm ơn anh..."
Tính đến nay thời gian chung đụng cùng cô tuy không lâu nhưng hắn lại rất hiểu rõ tâm tư của cô gái trong lòng mình, chắc chắn bây giờ cô đang cảm động không thôi, tâm tư cô đơn giản rất dễ để khiến cho cô vui vẻ, Trần Tuân vốn chỉ muốn cho cô một món quà lại không nghĩ đến Quân Yên cảm động đến mức chủ động ôm hắn.
Giữa không gian chật chội như thế này, Quân Yên chôn mặt vào lòng hắn chảy nước mắt, khóc nghẹn ngào vì món quà này của hắn.
Trái lại Trần Tuân, trong lòng hắn vừa vui mừng vừa có chút khổ ở. Đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/1722252/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.