"Mẹ nó, đều là một lũ vô dụng!"
"Chỉ một đứa con gái mà đến giờ vẫn chưa bắt được."
"An tiểu thư, cô ta hoàn toàn không ra ngoài..."
"Chúng tôi...chúng tôi làm sao bắt được."
An Thảo nghe xong liền vung tay quét hết tất cả những thứ xuất hiện trước mặt mình xuống đất, tiếng 'choang choang' vang lên khiến đám người trước mặt có chút sợ hãi mà lùi về phía sau.
An Thảo đứng phắt dậy, nhìn đám đàn ông thô kệch trước mặt mà hừ lạnh, giọng cô ta đay nghiến:
"Mẹ chúng mày, nó không ra ngoài thế tụi mày không biết làm cho nó chịu ra ngoài à?"
"Bao nhiêu ngày rồi hả?"
"Nội trong 1 ngày, chúng mày không bắt nó được thì tìm chết đi!"
Cả đám bất giác run mình, không hề lạnh mà lại cảm thấy toàn thân rét run. Người trước mặt tuy chỉ mượn lực để ra uy nhưng dù sao cô ta cũng có người chống lưng, không nghe theo thì không được.
"Vâng thưa tiểu thư."
An Thảo mặt mày nhăn nhó tức giận nhìn bọn họ rời đi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà chửi thầm một câu.
"Lũ vô dụng!"
Hừ!
Một con đàn bà tay yếu chân mềm cũng không bắt được, vô tích sự.
"Tiểu thư, ông chủ đến rồi đang ở trong phòng chờ cô."
Bên ngoài có người mở cửa bước vào, người hầu gái cung kính cúi đầu nói với An Thảo.
Vừa nghe hai từ 'ông chủ' An Thảo liền có chút khẩn trương đến mức bật dậy khỏi ghế ngồi nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, cô ta ừ một tiếng đáp lại rồi theo người hầu gái kia di chuyển đến phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/164402/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.