"Đêm qua hai đứa 'làm' mấy hiệp?"
"Tân hôn thế nào hả con?"
Mới sáng ra Trần phu nhân vừa thấy mặt hai bọn họ đã kéo tay cô lại, cười đầy mờ ám.
Quân Yên bị hỏi đến mức hai má đỏ lên xấu hổ không dám phản ứng.
Không biết Trần Tuân có nghe thấy hay không, vốn đã đi trước mấy bước liền dừng lại.
Hắn nghiêng đầu, như đang hướng về phía cô. Giọng nói trầm thấp, vang lên chầm chậm.
"Mẹ đừng hỏi mấy vấn đề nhạy cảm đó nữa."
"Để cô ấy đi ăn sáng đi!"
"Quân Yên...lại đây ăn sáng với tôi."
Quân Yên như bắt được phao cứu sinh, ngoan ngoãn đi tới cạnh hắn.
Đối với người chồng mới cưới này, cô lại sinh thêm vài phần hảo cảm.
Trần phu nhân mím môi chặc lưỡi, thấy không moi được chút tin tức nào đành quay người đi uống trà của mình.
Trước khi đi còn không quên dặn dò người hầu.
"Phục vụ thiếu gia cùng thiếu phu nhân dùng bữa đi."
Cô ngồi xuống bên cạnh Trần Tuân, Quân Yên không dám làm gì hết, chỉ ngồi trơ mắt nhìn.
Trần lão gia đã đi làm từ lâu, Trần phu nhân thì đã ăn sáng cùng với chồng mình, bây giờ dùng bữa sáng chỉ có cô và hắn.
Bên cạnh Trần Tuân là A Dương, trên tay cầm một đôi đũa, có lẽ từ trước đến nay A Dương phụ trách ăn uống cho hắn.
A Dương đứng đoa, đọc tên các món có trên bàn rồi chờ hắn chỉ điểm.
Lại thấy Trần Tuân im lặng một hồi, từng ngón tay gõ nhịp lên bàn.
Hắn như đang suy nghĩ gì đó, lúc sau mới lên tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/164378/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.