🎶Nhắc nhở thân thiện: Không nên đọc khi đang ăn!
Dì Ba cũng cảm thấy Sinnik rất kỳ quái, vốn dĩ làn da trắng bóc và gương mặt dày đặc mạch máu, lúc ẩn lúc hiện đã khiến Sinnik trông khác lạ rồi. Cái cách mà cậu bé giao tiếp với Vân Điệp và mọi người lại còn kỳ lạ hơn, theo kinh nghiệm làm y tá nhiều năm của dì Ba thì bà đoán, Sinnik là một đứa trẻ có bệnh về tâm lý không hề nhẹ.
Một trận sóng gió qua đi, Vân Điệp nửa nằm nửa ngồi trong xe. Tuy mắt thì nhắm tịt nhưng trong lòng của cô lại có chút đăm chiêu. Mặc dù Nhữ Viên là người không nói đạo lý, hay càn quấy nhưng cũng không hề đến mức độ quá quắc giống như hiện tại.
Vân Điệp khẽ xoa trán, cô mở cửa bước ra bên ngoài. Những người có phân công canh gác theo giờ sẽ ngủ bên ngoài xe, còn những người khác sẽ ngủ bên trong nhà máy. Vân Điệp di chuyển vô cùng nhẹ nhàng, cô đi đến nơi Nhữ Viên nghỉ ngơi để xem xét.
Vân Điệp mím môi, quả nhiên là có điều kỳ quái, cô không hề thấy Nhữ Viên ở đâu cả, ngay cả đứa con trai của Nhữ Viên cũng biến mất. Lễ Tụng thì ngủ mê mệt như chưa hề được ngủ. Vân Điệp đi đến bên cạnh Lễ Tụng ngó qua, Lễ Tụng đã bị ai đó hạ thuốc mê rồi.
Vân Điệp đảo một vòng quanh nhà máy và lưu ý tới những nơi có góc khuất nhưng cũng không hề nhìn thấy được Nhữ Viên đang ở nơi nào. Vân Điệp khẽ trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep-ngay-tan-the/3703788/chuong-40.html