Từ nhỏ, Churu đã chịu rất nhiều hình phạt khác nhau trong lúc được nhận huấn luyện, bởi chính phủ muốn đào tạo ra những con người gan lì, có khả năng bảo mật cao. Churu cứ nghĩ những hình phạt ấy đã là đau đớn lắm rồi, nhưng không hề. Sự tra tấn lúc này khiến cho Churu cảm thấy đau đớn tột cùng, muốn c.h.ế.t quách đi cho xong dù Churu là kẻ vô cùng tham sống sợ chết.
Vân Điệp thấy thời cơ đã chín muồi, cô chặc lưỡi một tiếng đầy tiếc nuối: “Nếu tiến sĩ Churu đây chịu tâm sự hết mọi việc với tôi thì quá tốt rồi. Thành thật là vừa mới gặp nhau thế này, tôi cũng không muốn m.á.u tươi phải đổ đâu.”
Churu nghe vậy thì liền cố gắng lên tiếng: “Có, tôi có, có chứ. Tâm, tâm, sự...”
Vân Điệp cũng không buông tha cho Churu hoàn toàn, cô chỉ giảm sự công kích của lôi điện xuống nhưng vẫn giữ dòng điện tê tái với mức độ con người có thể chịu được trên cơ thể của Churu. Qua hành động này, Churu cũng không khỏi cảm thấy đắng chát nơi cổ họng vì lão ta đã cảm nhận được sự tàn nhẫn lẫn sự cẩn thận của Vân Điệp.
Không đợi Vân Điệp truy hỏi từng câu một, Churu tự giác nói ra hết tất cả những gì lão ta biết. Từ xưa đến nay, nước A luôn huy động cả nhân lực lẫn tiền tệ để tập trung vào việc nghiên cứu, không ngại đốt tiền vào hàng nghìn những hạng mục nghiên cứu khác nhau, đó là điều mà mọi người trên toàn thể thế giới đều biết. Do đó, trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep-ngay-tan-the/3703783/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.