Đứa nhỏ lè lưỡi, cười hì hì. Bà đã dặn, nếu có khách đến hỏi giá sợi dây này thì phải hỏi giá ngược lại người đó, nghe khách định giá, sau đó trở vào báo lại cho bà.
Chỉ là cửa hàng dạo này quá vắng khách, tiền trong nhà đều lo tiền ăn, tiền học cho cậu cả rồi, bà cũng vì vậy mà lơi lỏng với bản thân, không thể ăn uống đầy đủ. Cũng may lần này gặp được một người tốt bụng, từ nay về sau, cậu sẽ không như vậy nữa.
Bà lão trầm ngâm nhìn theo bóng dáng đã đi khuất của Vân Điệp, cô gái trẻ này nói vậy, có ý gì đây? Có lẽ bà nên suy nghĩ thêm thì hơn, trông khí chất, lời nói lẫn hành động của cô gái trẻ ấy cũng có chút bất phàm, đó không phải dáng vẻ mà người bình thường có được.
Vân Điệp mua sắm đồ đạc xong thì liền trở về nhà, lúc này cũng đã gần chín giờ tối. Vừa bước vào nhà, Vân Điệp liền khá ngạc nhiên với sự thay đổi bên trong.
Cha Giang đã đổi một cái tủ lạnh lớn, đồ đạc bày trí nhỏ lẻ trong nhà như bồn hoa giả hay loa phát nhạc đều đã biến mất không dấu vết, thay vào đó là những nguyên liệu nấu ăn đầy ắp được chất đầy trong nhà như cà rốt, khoai tây, dưa hấu,...
Vân Điệp có chút dở khóc dở cười, cha Giang đúng là người đàn ông nội trợ, lo nghĩ mọi thứ cũng chu toàn đến vậy.
Cha Giang thấy Vân Điệp về thì liền mỉm cười: "Điệp à, cha đã xin từ chức rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep-ngay-tan-the/3703755/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.