Tuy Vân Điệp nói không hận, nhưng để xem như chưa có bất cứ chuyện gì xảy ra, Vân Điệp không hề làm được. Giữa việc tái giá sau khi ly hôn và ngoại tình với người đàn ông khác, khi bản thân vẫn đang có chồng, đó đã là hai chuyện khác nhau hoàn toàn.
Vân Điệp như có như không thở dài một hơi, thôi thì miễn bà sống sung túc là được, cô cũng không có nhu cầu đòi hỏi tình thương từ bà hay công khai trách móc bà bất cứ điều gì cả. Chỉ có điều, tận thế đã sắp đến, ngày tháng yên bình của bà, có lẽ cũng dần kết thúc rồi.
Vân Điệp nhấp một chút trà dứa, khẽ l.i.ế.m môi hỏi: “Dạ. Mẹ dạo này thế nào rồi? Sức khỏe vẫn ổn chứ?"
"Cũng bình thường. Có điều em trai con có chút nghịch ngợm. Ngày nào cũng đạp, khiến mẹ đau muốn thấu trời luôn, cái thằng nhỏ này đúng là giống cha của con y như đúc."
Bàn tay đang cầm thìa của Vân Điệp thoáng cứng nhắc, khựng lại trong không trung, em trai cô? Giống cha cô y như đúc? Miệng Vân Điệp thoáng vẽ ra một nụ cười nhạt rồi cúi đầu tiếp tục ăn bánh: "À thế ạ."
Mẹ Viên biết mình có phần lỡ lời, cười gượng hai tiếng lại hỏi: "Đừng nói về mẹ nữa. Con thì sao? Công việc sao rồi? Đã ký hợp đồng chính thức chưa? Lúc nãy con đi vào, suýt là mẹ nhận không ra, dạo này con đúng là đã thay đổi không ít."
Vân Điệp nói qua loa, cúi đầu ăn bánh, không muốn trả lời mấy câu sau của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep-ngay-tan-the/3703753/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.