Đến cửa nhà Hi Hiểu mớinhìn đồng hồ, đã là 5 giờ 20 phút. Cô đẩy cửa bước vào, nhìn xung quanhcăn phòng, hoang mang hỏi dì Cố:
- Tử Duệ chưa về hả dì?
- Cậu ấy về rồi! - Vừadứt lời thì Hi Hiểu thấy có bóng người từ trong phòng ngủ đi ra. Nhìn thấy bộdạng bơ phờ của Hi Hiểu, Tử Duệ nheo nheo mắt hỏi:
- Em đi đâu thế?
Giọng điệu đó rõ ràng làđang chất vấn.
Hi Hiểu ngước mắt nhìnanh, thầm nhủ nếu như lúc này mà nói với anh rằng đi gặp Lục Kỳ Thần thì chẳngkhác gì xát muối vào trái tim đã quá mệt mỏi vì công việc của anh. Dù saocũng chẳng có chuyên gì, thế nên cô liền nói:
- Ra ngoài gửi tiền vềcho ông ngoại!
Cô thường có thói quengửi tiền sinh hoạt phí hàng tháng về cho ông ngoại, mà lúc nãy trên đường về,quả thực cô có qua ngân hàng gửi tám trăm đồng tiền sinh hoạt phí choông. Nghĩ lại thì nói vậy cũng chẳng phải là nói dối.
Giọng điệu của Tử Duệ cóphần gay gắt hơn:
- Gửi bao nhiêu?
- Anh bắt đầu quan tâmđến chuyện tiền nong của em từ khi nào thế? - Khó chịu trước sự chất vấn của TửDuệ, Hi Hiểu chẳng thèm khách khí đáp: - Tử Duệ, chẳng nhẽ không có sự cho phépcủa anh thì em không được ra ngoài đi dạo hay sao?
- Anh không nói là khôngđược! - Lý Tử Duệ đột nhiên cười nhạt. - Dù gì em nhiều tiền, có gửi hết choông ngoại cũng không sao. Chỉ là đột nhiên anh nhớ ra chúng ta là vợ chồng, cóchuyện gì cũng không nên giấu giếm lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep-hon-nhan/22784/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.