Đêm đó, tôi không trở lại nhà thuê như Mạnh Kiên nhắc nhở.
Nằm trong căn phòng vốn thuộc về mình, tôi trằn trọc hồi lâu mới có thể ngủ được.
Sáng hôm sau, đầu tôi đau như búa bổ.
Vệ sinh cá nhân xong, tôi chậm chạp đi xuống nhà.
Đến cửa bếp, tôi nhìn thấy Minh Thùy đang như chú chim nhỏ quay quanh mẹ tôi, bà ấy đang chuẩn bị bữa sáng.
Tôi vào bếp rót một cốc nước, mẹ nghe tiếng ngước lên liền nói.
"Giờ nào rồi mới dậy, về nhà cũng không biết giúp mẹ làm việc. Mày được một phần của Minh Thùy mẹ đã mừng lắm rồi."
Tôi chán nản.
"Trước anh hai và Minh Thùy học nội trú về nhà mẹ lại xót bảo người ta ngủ thêm. Còn con về lại muốn cho con làm việc. Đúng là, con ruột với con ghẻ, đỗi đãi cũng khác xa."
Mẹ tôi nghe xong sửng sốt, định mở miệng.
Tôi vừa nhìn đã đoán được bà ấy định nói gì, lại nghe tiếng cười lanh lảnh của Minh Thùy liền thấy bực bội, cơn đau đầu vừa giảm lại âm ỉ đau nhức nên dứt khoát đi ra phòng khách.
Cuộc hẹn với Mạnh Kiên vào buổi chiều, tôi nhắn tin hẹn hắn ta qua nhà đón.
Tôi lạnh lùng nhìn Minh Thùy đang cười tít mắt trong bếp, tôi không tin, một người luôn muốn cướp lấy mọi thứ của tôi, khi nhìn thấy Mạnh Kiên điển trai săn sóc lại không nổi lên tâm tư.
Tốt nhất, hai người nên nhanh chóng dính lấy nhau đi.
Bên ngoài trời không có nắng, còn có chút âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep-hoan-hao-cua-tra-nam-tien-nu/3741985/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.