Vũ Nhi rót cốc nước để trên bàn, cô từ từ ngồi xuống. Trần Vương luôn hướng nhìn theo cô.
“Anh Trần Vương, em có chuyện này muốn nói anh nghe.”
“Em nói đi Vũ Nhi.”
“Thật sự em rất cảm ơn anh đã luôn giúp đỡ em trong những lúc khó khăn nhất. Em biết được tình cảm anh dành cho em nhưng em thành thật xin lỗi anh. Em bây giờ không thể chấp nhận tình cảm này của anh được.”
“Không sao đâu Vũ Nhi. Từ từ rồi em cũng sẽ chấp nhận tình cảm của anh dành cho em.”
“Không Trần Vương. Nói thẳng ra là trong tim của em chỉ có mỗi mình Hàn Dương Phong thôi nên em không thể chấp nhận tình cảm này của anh được. Anh hãy tìm cô gái tốt hơn em.”
Trần Vương hiểu được ý của Vũ Nhi là gì. Anh ta biết rằng mình cũng không nên cố gắng làm gì đi nữa. Vì có như thế nào đi nữa thì Vũ Nhi vẫn không đón nhận tình cảm của anh dành cho cô ấy.
“Anh hiểu được ý em như thế nào. Nhưng anh vẫn là đàn anh của em mà. Cần gì giúp đỡ em cứ nói anh.”
“Em cảm ơn về tấm lòng của anh dành cho em.”
Cả hai cùng nhau tâm sự một hồi thì Trần Vương cũng ra về. Vũ Nhi quay lại căn phòng của mình. Cô đặt lưng mình xuống với cái giường quen thuộc.
Bắt đầu suy nghĩ về những việc đã phải trải qua. Chỉ còn một chút nữa thôi thì cô đã có được hạnh phúc của đời mình.
Cô cứ mãi suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-bao-thien-tai-mommy-doi-con-voi/2708479/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.