Ngụy Tử Hi:…………..
Lâm Cảnh Hành ôm chặt lấy eo của Mạnh Tử Hi, vẻ mặt hạnh phúc dán vào lưng hắn, cảnh tượng ngọt ngào của hai người trên lưng ngựa làm Mạnh Thê Thê nhịn không được rùng mình một cái, sắc mặt của Ngụy Tử Hi càng thêm khó coi.
Cuối cùng, Ngụy Tử Hi đột nhiên "nhớ ra", trong phủ vẫn còn một chiếc xe ngựa, Lâm Cảnh Hành mới buông lỏng vòng tay ôm chặt Ngụy Tử Hi.
Mạnh Thê Thê được Lâm Cảnh Hành đỡ lên xe ngựa, sau đó chính nó cũng nhảy lên, đến lượt Ngụy Tử Hi lên xe, Lâm Cảnh Hành thoắt cái đã chặn lấy cửa xe, đầy mặt phòng bị nhìn hắn.
Ngụy Tử Hi:……… Cái quỷ gì đây?
Lâm Cảnh Hành nói với giọng đương nhiên: “Mạnh tỷ tỷ là con gái, chen chúc trong cùng một xe với hai tên đàn ông như chúng ta rất bất tiện, hay Ngụy ca ca cùng đệ ngồi ngoài đi.”
Nó đã nói vậy, Ngụy Tử Hi cũng không tiện cự tuyệt, nếu không lại làm người nghĩ mình không đủ chính nhân quân tử, không cẩn thận còn bị Mạnh Thê Thê chán ghét. Ngụy Tử Hi đành phải tiếc nuối nhìn thoáng qua bóng hình diễm lệ đằng sau màn xe, sau đó ngồi lên càng xe đảm nhiệm vị trí xa phu.
Xe ngựa phi nhanh về phía bờ hồ, ven bờ dương liễu xanh rì, ve kêu ra rả, cả đất trời đã vào giữa hạ.
Ngụy Tử Hi vốn định cho Lâm Cảnh Hành tự nhảy xuống xe, còn mình sẽ đỡ Mạnh Thê Thê xuống. Ai ngờ, hắn vừa dừng xe, Lâm Cảnh Hành đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ba-truy-phu-ky/2944706/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.