CHƯƠNG 16: KÍCH THÍCH. ĐÊM DÃ CHIẾN Ở HÀNH LANG TÌNH NHÂN!
Editor: Javiko
Không khí ban đêm mang theo một tia tươi mát độc hữu, Bạch Niệm Phàm thở từng nhịp, cảm giác mỏi mệt giảm bớt rất nhiều, gió đêm có hương vị lạnh lạnh, thấm hơi thở mùa thu.
Thời gian trôi thật nhanh, vừa khai giảng chưa được bao lâu, nhân sinh của y đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đi trên đường nhỏ không một bóng người, Bạch Niệm Phàm hồi tưởng chuyện xảy ra những năm gần đây, cảm giác tựa như một cơn mơ.
Khi đi ngang qua hành lang tình nhân nổi tiếng của trường Xuân Đằng, y dừng cước bộ. Nơi đây được trồng thật nhiều hoa, dưới bầu trời đầy sao sáng tản mát ra hơi thở ngập tràn lãng mạn ── thảm thực vật tươi tốt bao trùm hành lang, những đóa hoa khép kín e ấp ghé lại với nhau, có vài loại lại nở rộ khoe sắc dưới trời đêm. Y vào trường lâu như thế còn chưa có lần nào cẩn thận thưởng thức cảnh đẹp này. Ban ngày người rất nhiều, ban đêm y cũng sẽ không một mình một người tới đây ── người ta đều có đôi có cặp tình chàng ý thiếp, mình đến chẳng phải xấu hổ sao? “Xem ra đêm nay nơi này... Không có người đâu.”
Bạch Niệm Phàm đứng trong hành lang, nhìn quanh bốn phía. Mấy ngọn đèn đường lộ ra ánh sáng hôn ám, trong hành lang vẫn là đen tuyền một mảnh. Tìm một cái ghế dài ngồi xuống, y lười biếng duỗi vai.
Tựa vào ghế, ánh mắt Bạch Niệm Phàm dần trở nên nặng trĩu, khép mi lại liền chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ai-thit-yen-chi-tuong-niem-thien/1334675/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.