Ngồi trong phòng riêng của quán ăn hải sản, tôi cảm giác như mình đang nằm mơ. Lẩu tôm hùm, tôm hùm hấp bia, tôm hùm nướng bơ tỏi, cháo tôm hùm; cá hồi muối; bào ngư sốt dầu hào...
Tuy tôi đã cố gắng chống lại cám dỗ, nhưng nước miếng trào ra, ý chí căn bản không khắc chế được hệ tiêu hóa đang mấp máy.
"Cách lấy vi cá mập quá tàn nhẫn, vậy nên không gọi. Ăn nhanh lên." Anh chàng cao bồi chu đáo gắp miếng cá hồi cho tôi.
Tôi chưa từng thấy miếng cá hồi nào to như vậy, dầy như vậy, tươi ngon đẫm nước sốt, vừa nhìn thấy liền biết vô cùng mĩ vị.
Mặc kệ, dù phải rửa bát ba tháng tôi cũng muốn ăn no, ăn no mới có thể chạy nhanh, chạy nhanh mới có cơ hội "Bùng tiền". Mỹ nhân kế tôi còn chống đỡ được, những thức ăn ngon thì không, tôi cầm lấy chiếc đũa, không khách khí bắt đầu gắp.
Sau khi mỗi món đều thử một lần, tôi mới phát hiện anh chàng cao bồi còn chưa động đũa.
"Sao anh không ăn?" Tôi vừa nhai vừa hỏi.
Anh ta cười cười, rút một tờ khăn giấy lau miệng cho tôi. Nếu lúc này tôi đang đứng, nhất định sẽ mềm nhũn hai chân ngã lăn xuống đất.
Bỏ khăn giấy sang một bên, anh ta nhặt cọng măng tây lên cắn, không hề chấm gia vị: "Tôi không ăn mặn, thêm một bát cơm là đủ rồi."
Nhìn phía đối diện toàn trái cây rau dưa, tôi thấy may mắn vì ít nhất anh ta còn ăn gì đó, nếu không tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-xem-mat-vu-tru/2214034/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.