Thanh Loan chưng hửng khi bị cư xử như thế, cô đoán chắc hai người thân lắm nên cô gái này mới tự nhiên như vậy. Còn định tránh mặt thì Minh Trí đã gỡ tay mình ra nói :
–-Anh đi mua tranh cho mẹ ăn tân gia nhà bạn. Mà em lớn rồi nên ý tứ một chút. Đừng tự nhiên xen ngang chỗ người khác như thế không hay đâu
Tuệ Vy sượng trân với vẻ măt khó coi.
–-Sao anh nói em như vậy ? Trước đây anh đâu có như thế ? Chẳng phải anh rất thích em hay sao
–-Em cũng nói đó là trước đây mà, em còn nhớ đã từng nói anh không đủ tư cách mà. Anh biết thân biết phận mình cũng hiểu nào cần buông và nào cần giử
Nói rồi Minh Trí tiến đến chỗ Thanh Loan.
–-Mình về thôi
–-Dạ
Nhân viên đã mang tranh gói xong, Minh Trí đưa thẻ thanh toán và nhờ nhân viên mang đến địa chỉ nhà mình.
Tuệ Vy tức tối không cam tâm.
–-Cô ta là ai ?
–-À xém chút quên anh quên giới thiệu đây là Thanh Loan bạn gái anh. Còn đây là Tuệ Vy
Thanh Loan hơi bất ngờ nhưng nhớ mình và anh đang diễn kịch nên gật đầu xã giao đổi lại Tuệ Vy nhìn cô như thể không khác gì kẻ thù làm cho cô có phần ngượng.
–-Anh đùa em đúng không Minh Trí ?
–-Không anh nói thật, mà thôi trễ rồi bọn anh đi trước
Minh Trí nắm tay Thanh Loan đi ra khỏi cửa hàng còn Tuệ Vy nhìn theo với vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-vo-ve-nuoi/2509262/chuong-31.html