Sau khi đi qua trường học, Hoàng Doanh đứng thẳng người lên, bất quá cả người vẫn vô lực tựa vào người Ngô Hàn Thao.
"Vì cớ gì W lại là thầy Ngô, vì cớ gì thầy Ngô lại là W..." Hoàng Doanh cứnhắc đi nhắc lại hai câu này.
"..."
"Vì sao lại muốn đối xử tốt với em?!" Hoàng Doanh không khóc, nhưng thanh âm bất giác có chút nghẹ ngào, hắn thắc mắc sao người say lại không thể khống chế cảm xúc của mình, không phải nói rượu làm thần kinh tạm thời tê dại sao, thế nhưng hắn lại rõ ràng nhớ kỹ những chuyện kia...
Lần trước, sau khi thi nhảy cao ở đại hội thể thao không cẩn thận bị thương thắt lưng, Ngô Hàn Thao là người đầu tiên vọt đến cõng hắn vào phòng y tế, mà W thì lại nhắc nhở hắn thoa thuốc, lại nhắc nhở hắn không nên đi học trễ, dặn hắn ăn sáng nghỉ ngơi... Mặc dù nói ra cũng không tốt đẹp gì.
Nhưng mà đến hôm nay Hoàng Doanh mới biết, W cư nhiên là thầy Ngô - Ngô Hàn Thao! Khó trách y lúc nào cũng biết rõ chuyện của mình!
Hoàng Doanh đột nhiên cảm thấy có chút thương tâm... Cô đơn trong một khoảng thời gian dài, khó trách bắt đầu tham luyến phần quan tâm kia, tham luyến sự nhẹ nhàng ấm áp kia, từ một người khác... Tuy nhiên, cuối cùng lại biết được người đó vừa văn là giảng viên của mình.
Vậy, có phải, một phần trăm cơ hội cũng không có?
Nghĩ đến đó, Hoàng Doanh đột nhiên cảm thấy muốn cười, cũng thực sự nở nụ cười, dù sao hắn cũng đã uống say, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-truong-di-chet-di/199079/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.