*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngụy Tô tuy rằng biết vị trí, nhưng cha mẹ Ngụy cụ thể an táng ở đâu cậu cũng không biết, may mà hiện tại cũng không phải tiết thanh minh, người tiến đến viếng mồ mả người cũng không nhiều, giúp cậu có thời gian đi tìm ngôi mộ..
Mộ của cha mẹ Ngụy là mộ mới nhất nên cũng không khó tìm, khi Ngụy Tô đứng ở trước mộ bọn họ, một cổ bi thương mãnh liệt từ trong lòng cậu dâng lên, Ngụy Tô biết đó là tình cảm còn sót lại của thân thể này, kiếp trước cậu không cha không mẹ càng không có thân nhân nào, nhưng giờ khắc này lại đối với bi thương của Ngụy Tam Lang cũng đồng cảm như bản thân mình cũng bị.
Hắn quỳ gối trước mộ cha mẹ Ngụy, đầy chân thành mà dập đầu lại ba lại với bọn họ: "Chiếm cứ thân thể Ngụy Tam Lang tuy rằng không phải do ta, nhưng ta lại từ trong chuyện này đạt được chỗ tốt rất lớn. Ta bảo đảm, ta sẽ cố gắng hết sức mình tìm kiếm Ngụy gia Đại Lang cùng với Nhị Lang sinh tử không rõ, hy vọng các ngươi có thể an tâm."
Tế bái xong cha mẹ Ngụy, Ngụy Tô ở bên cạnh phần mộ cha mẹ Ngụy đào một cái hố mới đem quần áo Ngụy Tam Lang chôn xuống, nhìn kia kiện huyết y, Ngụy Tô do dự một lát rồi đặt vào cùng quần áo Ngụy Tam Lang.
Đắp cái hố nhỏ xong, Ngụy Tô cảm xúc hạ xuống: "Hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-tinh-vong-xuyen-co-dai/1126525/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.