Trên đường Bạch Khương dùng dư quang quan sát một chút, người chơi ở đây có hơn hai mươi người.
Lần đầu tiên cô gặp nhiều người chơi như vậy.
Nếu mọi người tiến vào phó bản tình huống đều không sai biệt lắm, vậy nhân số còn phải tăng gấp hai lần, nhiệm vụ lần này lại tung ra hơn trăm người chơi? Là độ khó quá thấp, hoặc nó quá khó khăn?
Hơn hai mươi người chơi đội mưa đi theo người đàn ông vào một căn phòng nhỏ bên cạnh bãi đáp, phòng nhỏ kỳ thật là thang máy, đủ để chứa gần ba mươi người chơi cộng thêm người phi công máy bay đồng thời tiến vào.
"Tôi sẽ không đi! Tôi sẽ không đi đâu hết!" Một người chơi đột nhiên lao ra khỏi thang máy, đứng ở bên ngoài vẫy tay với mọi người: "Các người thật ngốc, mau ra ngoài đi! Phía dưới khẳng định rất nguy hiểm!"
Người chơi có chút xôn xao, nhưng không ai đi ra ngoài với anh ta.
Người đàn ông khuyên hai câu, thấy anh ta không vào, bất đắc dĩ đành phải khởi động thang máy. Ông ta sử dụng dấu vân tay và mật khẩu để mở thang máy, sau đó thang máy bắt đầu đi xuống.
Giữa người chơi bắt đầu có người bất an, Bạch Khương cũng vậy. Cô vừa mới trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm dưới lòng đất sâu hơn mười tầng, giờ lại lần nữa tiến vào dưới đất chắc chắn trong lòng không thoải mái, nhưng lại không thể không kiên trì.
Nhớ tới sân đỗ rộng lớn phía trên, Bạch Khương suy đoán nơi này là một phòng thí nghiệm dưới lòng đất lớn hơn nơi vừa trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-sieu-thi-lon-dao-vong/3817667/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.