Nhưng còn chưa gặp phải vũng bùn, bọn họ đã tìm được cự mãng trước.
Đêm mưa là trở ngại tốt nhất, chờ Bạch Khương phát hiện cự trăn, hết thảy đều không kịp.
Thời điểm xảy ra sự việc, chị Trang đang chờ đi vệ sinh dưới gốc cây khác.
"Tôi xong rồi, cô muốn giải quyết chút không?" Chị Trang thì thầm.
"Tôi không cần." Bạch Khương xoay người, nhìn chị Trang đi tới.
Nhưng chỉ cách một bước chân, chỉ cách có một bước chân, lúc này Bạch Khương xoay người nhìn thấy một màn làm cho đầu cô muốn nứt ra.
Một cái đầu rắn từ bóng tối thò ra, thân rắn uốn lượn, đầu rắn vô thanh vô tức hướng xuống dưới, một giây sau nhẹ nhàng mở miệng, nuốt một ngụm toàn bộ cơ thể chị Trang chỉ mới đi được hai bước.
Nhẹ nhàng như vậy, không tốn chút công sức.
Bạch Khương không phát ra được âm thanh gì, trái tim phình to kêu gào, sợ hãi như thủy triều dâng cao, cả người cô cứng ngắc như tảng đá! Đầu rắn nghiêng sang một bên, đôi mắt dường như đang nhìn cô, cô theo bản năng ném đèn pin ra ngoài! Đầu rắn di chuyển chậm, mắt nhìn về phía vị trí đèn pin.
"Tê tê tê——" Cự mãng nuốt chửng vài cái, nửa người trên của rắn bắt đầu di động, đầu rắn đạp lên phía trên đèn pin, cọ cọ trái phải, không ngừng phát ra thanh âm khiến người ta sợ hãi, Bạch Khương không dám nhúc nhích.
Đèn pin bị cọ xát vào vũng nước, được bao phủ bởi bùn, ánh sáng đó biến mất.
Cự mãng không tìm được con mồi mới, gào thét thu hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-sieu-thi-lon-dao-vong/3817657/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.