Trở lại rừng cột đá, Bạch Khương mệt mỏi tìm một cột đá không có cửa ánh sáng để dựa vào.
Nhiệm vụ lần này cô dùng hai gói trị liệu, nếu không phải dùng tin tức phó bản giao dịch đổi lấy mười gói trị liệu, nhiệm vụ lần này coi như là vô ích. Không, cũng không thể tính toán như vậy, cô cũng nhận được một số giác ngộ và một số suy nghĩ.
Từ Bình Huyên, cô đã nhận ra không ít điều.
Sau khi du thuyền bị chìm, cô nên tìm cách để có được một la bàn, và sau đó cướp một chiếc thuyền cứu sinh vẫn còn đủ xăng.
Tựa như Bình Huyên vậy.
"Tôi có thể làm được không..." Bạch Khương ngửa đầu nhìn đỉnh đầu, đỉnh núi cột đá cực kỳ cao, là một mảnh hắc ám cắn nuốt hết thảy tầm nhìn cùng ánh sáng, cô không khỏi có một chút nhụt chí.
Số lượng NPC trong phó bản rất nhiều, thoạt nhìn cũng rất chân thật, giống như người thật vậy.
Bạch Khương tạm thời không có cách nào coi bọn họ là NPC, lúc cô làm việc cũng giống như ở thế giới thực, còn tuân theo trật tự và pháp độ.
Cô hiểu được, phải như Bình Huyên mới là phương thức qua cửa hiệu quả nhất.
Nhiệm vụ lần này cô làm quá tệ, cẩn thận hồi tưởng lại toàn bộ quá trình đều là sơ hở, nếu như không gặp được Bình Huyên, cô rất có khả năng sẽ lật xe.
Đây là một bài học, nếu sau này cô còn kiêu ngạo như vậy, ngày nào đó sẽ chết không toàn thây, ngay cả túi trị liệu cũng vô dụng!
Sau khi tổng kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-sieu-thi-lon-dao-vong/3817651/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.