Sau khi bước vào cửa, Bạch Khương phát hiện mình đi vào một ngôi nhà, bên ngoài đang mưa to. Cô mở cửa sổ ra nhìn, mưa gió đập vào mặt cô, cô lấy tay che mắt, dùng sức mở to hai mắt nhìn ra ngoài.
Cô nhìn thấy một trận lụt lớn, để lộ tầng lũ lụt, chỉ còn lại một chút tán cây màu xanh, và đèn đường trên đỉnh.
Nước lũ chảy xiết trước cửa sổ cô, cách bệ cửa sổ chỉ còn lại chưa đầy một mét.
Lũ lụt sẽ đi vào phòng này! Bạch Khương quyết định đi lên tầng cao hơn một tầng.
Mở cửa rồi đi đến hành lang, cô trèo lên sân thượng. Vận khí cô không tốt, chỗ này đã là cao tầng nhất. Cô nhìn thấy gần đó còn có hai căn nhà, một tòa còn có hai tầng, một tòa giống như bên cô chỉ còn lại một tầng, ba tòa nhà hiện ra phân bố hình tam giác, thoạt nhìn khoảng cách giữa hai bên không sai biệt lắm.
Bạch Khương quyết định đến căn nhà còn sót lại tầng hai nổi lên mặt nước, cửa ra rất có thể sẽ ở bên kia.
Cô tính khoảng cách chỗ này và ngôi nhà đó khoảng năm mét, lũ lụt ở giữa. Quá nguy hiểm, cô tin rằng khi mình xuống nước sẽ lập tức bị cuốn trôi!
Bạch Khương vọt về phòng lục lọi, tìm được một phao cứu sinh.
Một phao cứu sinh vẫn không đủ.
Bạch Khương quyết định lấy thùng dự trữ nước trên nhà xuống, đổ nước bên trong đi.
Sau đó lại từ góc siêu thị, nơi cô dùng để chất thải, lấy ra một cái thùng nước rỗng, hai ngày nay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-sieu-thi-lon-dao-vong/3817640/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.