Bên cạnh nhà hàng chính là cửa hàng may mặc, cũng không có nhân viên phục vụ, nhìn trúng cái gì mình lấy xuống thử, muốn mua thì tự mình đến quầy lễ tân đặt hàng thanh toán, sẽ có người mới xuất hiện ở quầy. Bạch Khương tích góp quá ít, mua gói trị liệu đã tiêu hao một nửa điểm tích lũy, lại ăn một bữa cơm 0,5 điểm, hiện tại chỉ có 1,5 điểm tích lũy.
Cô hồi tưởng lại "khách sạn" vừa rồi Cát Lão Tam nói, lấy phong cách nói chuyện của Cát Lão Tam, đó nhất định là nhu yếu phẩm giống như "nhà hàng", ở chỗ này cần đến nhà hàng ăn cơm, ban đêm phải ngủ ở khách sạn.
Một bộ đồ thể thao màu trắng rẻ nhất trong máy tính bảng, cũng cần 5 điểm, cô căn bản không mua nổi, cho dù muốn mua một chiếc quần short rẻ nhất cũng phải 2 điểm.
Nhận thấy tầm mắt có chút khó xử của Lâm Vi, Bạch Khương làm bộ như không phát hiện, tất cả mọi người đều có 4 điểm tích lũy, điểm tích lũy khan hiếm như vậy, lại liên kết với việc trọng sinh, cô tuyệt đối sẽ không mở miệng mượn.
Cuối cùng cô không mua gì cả.
Lâm Vi bước ra khỏi phòng thử đồ, đã mặc quần short.
"Tôi muốn đi khách sạn một chút, cô có muốn đi không?"
Lâm Vi vội vàng gật đầu, cô ấy nhìn ra được Bạch Khương là một người rất có chủ ý, ở nơi xa lạ này, cô ấy rất vui vẻ đi theo Bạch Khương hành động.
Nhìn từ bên ngoài khách sạn trông rất hiện đại, chỉ cao bốn tầng, quầy lễ tân vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-sieu-thi-lon-dao-vong/3817629/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.