Lục Lâm nằm ở trên giường, chỉ cảm thấy cả người một chút sức lực cũng không có.
Lục Lâm trộm lấy ra một bao bánh quy từ quầy bán quà vặt ăn.
Lục Lâm đã trộm dùng gương xem bộ dạng của mình hiện tại bộ, bộ dạng hiện tại của hắn so với kiếp trước có năm phần tương tự.
Người này xanh xao vàng vọt, nhìn thật sự là rất tiều tụy, nếu như nuôi lớn một chút, lại béo thêm một chút, thì có bảy phần tương tự hắn ở kiếp trước.
Lúc Lục Lâm đang mơ mơ màng màng, cảm thấy có người đi đến.
"Lâm tiểu tử, thoạt nhìn không tốt lắm a! Như vậy đưa qua có được không?"
Thanh âm Đại bá mẫu Thang thị lập tức vang lên, "Sao lại không được a! Hắn vẫn rất tốt a, đưa qua đi, vừa lúc xung xung hỉ, có thể sẽ tung tăng nhảy nhót."
Lục Lâm nhắm mắt lại, không nói một lời, trời xa đất lạ, sợ bại lộ thân phận, trong khoảng thời gian này Lục Lâm luôn thanh tỉnh nhưng vẫn giả bộ là người câm.
Nghe đại bá mẫu đời này của hắn nói xung hỉ, Lục Lâm không khỏi trợn trắng mắt ở trong lòng, thật ra hắn không biết, nơi này xung hỉ như thế là chuyện bình thường.
"Cứ như vậy đưa qua sao? Nên mang cho hắn chút đồ vật a!" Một thôn dân do dự hỏi.
Tuy rằng là ở rể, nhưng hẳn là phải mang theo chút đồ.
"Ai nha, trong nhà rất nhanh sẽ không có cái ăn, nào có đồ gì cho hắn mang ra cửa! Trần Tiểu Mễ lại rất giỏi săn thú, đưa qua như vậy, đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-quay-ban-qua-vat-xuyen-den-co-dai/2846955/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.