Từ khi Lục Lâm bắt đầu tiếp nhận chuyện nấu cơm, Trần Tiểu Mễ liền không nhúng tay vào nữa.
Thiên phú của Trần Tiểu Mễ đều đặt ở trên bản lĩnh săn thú, nấu cơm thật sự là không dễ dàng gì, nếu chưa từng ăn cơm Lục Lâm nấu thì tốt, nhưng khi đã ăn Lục Lâm làm, Trần Tiểu Mễ liền có chút ghét bỏ tay nghề của mình.
Ăn cháo củ từ Lục Lâm làm một lần, ba huynh đệ Trần gia đều nhớ mãi không quên.
Trần Tiểu Mễ chủ động yêu cầu Lục Lâm cùng y vào núi đi đào Thổ Côn nấu cháo ăn, Lục Lâm vui vẻ đáp ứng.
Trần Tiểu Mễ đưa Lục Lâm đến chỗ có Thổ Côn, liền mặc kệ, còn y thì thâm nhập vào núi.
Không có Trần Tiểu Mễ ở bênh cạnh, Lục Lâm liền lấy ra một con dao lớn cỡ hai mươi cm từ trong quầy bán quà vặt để đào, có dụng cụ cắt gọt hoàn mỹ, Lục Lâm liền đào rất nhanh.
Tốn công phu trong chốc lát, Lục Lâm đã đào được hai củ từ to.
Trong một lần đào quá nhiều củ từ đào, cũng ăn không hết, Lục Lâm lại tìm một ít rau dại khác, còn có nấm, đều ném vào sọt.
Lục Lâm thu thập không sai biệt lắm, cũng không chờ Trần Tiểu Mễ, mà đi về trước.
Trần Tiểu Thái ngồi xổm bên cạnh sọt, nhìn vào trong sọt của Lục Lâm, có chút ngạc nhiên nói: "Sao lại có tám cái trứng?"
"Đó là trứng gà rừng, ta nhặt ở trong núi." Lục Lâm thản nhiên nói.
Trần Tiểu Thái có chút nghi hoặc nhìn Lục Lâm, trứng gà này là trứng gà rừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-quay-ban-qua-vat-xuyen-den-co-dai/2846942/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.