Trần Tiểu Thái tràn đầy cẩn trọng gặm hồ lô ngào đường, "Đại ca, ngươi phát tài sao?"
Trần Tiểu Thái ngậm một quả ở trong miệng, từ từ thưởng thức hương vị ngọt ngào này.
Hồ lô ngào đường có chút mắc, chỉ có lúc đại ca kiếm được số tiền lớn, mới có thể mua ăn, trước kia đại ca đánh được lão hổ, liền mua cho nó và đệ đệ ăn.
Trần Tiểu Mễ cười cười, nói: "Là phát một cái tài nhỏ."
Trần Tiểu Thái có chút vui sướng hỏi: "Thịt heo trong thành tăng giá sao?"
Trần Tiểu Mễ gật gật đầu, nói: "Cũng không sai biệt lắm."
Trần Tiểu Mễ tính toán, tốn mười lượng mua Lục Lâm vào cửa, đỡ tốn ba lượng tiền thuế, hạt châu này bán được sáu lượng bạc, chỉ còn chênh lệch có một lượng nữa.
Dù sao Lục Lâm cũng là người trưởng thành có thể làm việc được, sau khi gia hỏa này vào cửa, thức ăn trong nhà được cải thiện không ít, cuộc sống cũng đỡ hơn, hẳn là còn có kiếm được nữa.
Phát hiện còn có thể kiếm được nữa, Trần Tiểu Mễ không khỏi có chút vui sướng đến phát điên.
Trần Tiểu Thái nhìn Trần Tiểu Mễ tươi cười, cũng theo đó mà cao hứng.
Sau khi phụ thân qua đời, Trần Tiểu Thái rất ít khi nhìn thấy Trần Tiểu Mễ cười. Thôn dân đều nói đại ca thô lỗ, không có bộ dáng mà ca nhi nên có, Trần Tiểu Thái lại cảm thấy đại ca cực kỳ đẹp.
"Đại ca, ngươi cũng ăn đi." Một xâu hồ lô ngào đường có bốn quả sơn tra, Trần Tiểu Thái ăn một quả, rồi đưa cho Trần Tiểu Mễ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-quay-ban-qua-vat-xuyen-den-co-dai/2846927/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.