Nhà Trần Tiểu Mễ.
Thời điểm Trần Tiểu Mễ trở về thấy Tiểu Mạch đang ăn canh trứng gà.
Mặt trên của trứng gà còn thả thêm một ít nấm hương đã cắt nhỏ, trông có vẻ rất ngon.
Lúc Trần Tiểu Mễ trở về, cũng nghe nói, Lục lão thái thái tới làm ầm ĩ, Trần Tiểu Mễ lại không nghĩ tới, chân trước lão thái thái vừa ra cửa, chân sau Lục Lâm đã nấu canh trong trứng cho Tiểu Mạch.
Trong lòng Trần Tiểu Mễ nổi lên vài phần cảm thán, mấy ngày hôm trước Lục Lâm còn nói, muốn ăn tiết kiệm trứng gà một chút, bây giờ lại làm trái lời.
"Đại ca." Trần Tiểu Mạch tươi cười sáng lạn với Trần Tiểu Mễ, đẩy nữa chén canh trứng đã ăn được một nữa đến trước mặt Trần Tiểu Mễ.
Trần Tiểu Mễ xoa xoa đầu Trần Tiểu Mạch, ôn hòa nói: "Ngươi ăn đi."
Trần Tiểu Mạch phồng quai hàm, có chút nghi hoặc nghiêng nghiêng đầu, rõ ràng rất ngon mà! Thế nhưng, nhị ca không ăn, đại ca không ăn, ai cũng không ăn.
"Đại ca, Lục Lâm nói lão bà kia trộm tiền, tuy rằng cái bà lão thái thái kia rất đáng ghét, nhưng cũng không có trộm tiền." Trần Tiểu Thái nói.
Trần Tiểu Mễ liếc mắt nhìn Trần Tiểu Thái, nghiêm túc nói: "Nếu Lục Lâm nói là trộm tiền, vậy nhất định là có trộm."
Lục Lâm cũng đã nói như vậy, nếu như để thôn dân biết Lục Lâm vu oan cho người khác thì không tốt, chuyện lớn như hạt mè hạt đậu ở trong thôn cũng có thể nháo một trận lớn, nếu Lục Lâm nói lão thái bà kia trộm tiền, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-quay-ban-qua-vat-xuyen-den-co-dai/2846916/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.