Lục Lâm để lão bà của Vạn Thiết là Vân Nương ra mặt chiêu mộ nữ công biết thêu thùa ở trấn trên.
Lục Lâm trả tiền công một ngày hai mươi lăm văn tiền, rất nhanh liền mời được người. Thời đại này có rất nhiều người muốn làm việc, nhưng đều tìm không được việt.
Trước mắt, ngày mùa đã qua, tiền công một ngày hai mươi lăm văn, có lực hấp dẫn rất lớn.
Sau khi Vân Nương mời mười mấy người, cũng còn người đến đây hỏi thăm tin tức, hỏi có còn thuê người hay không, biết là không cần người nữa, những người này đều thực thất vọng.
Tay nghề của Vân Nương cũng không tồi, vì thế công đoạn cuối cùng của một ít dạng túi phức tạp chính là do Vân Nương làm.
Lục Lâm phát hiện một nhà Vạn Thiết có chút đặc biệt, Vạn Thiết giống như là một người đã gặp qua chuyện đời, vốn dĩ Vân Nương lớn lên không tồi, nhưng trên mặt lại có một vết sẹo, làm dung nhan xinh đẹp của nàng bị phá hủy.
Hài tử của người, Vạn Tiểu Phàm, lớn lên thập phần gầy yếu, nhìn thì vâng vâng dạ dạ, nhưng hình như có chút sợ người lạ.
Lục Lâm ngẫu nhiên nhìn thấy trên cánh tay của Vạn Tiểu Phàm có một vết sẹo, nhìn như là bị phỏng, cũng không biết là vì sao tạo thành.
Vạn Thiết cùng Vân Nương hình như đều thập phần yêu quý đứa nhỏ này, lúc nói chuyện với Vạn Tiểu Phàm đều rất nhẹ giọng, cũng rất có nhẫn nại, như là sợ dọa nó.
Lục Lâm mua một nhà Vạn Thiết, tự nhiên là phải dò hỏi người môi giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-quay-ban-qua-vat-xuyen-den-co-dai/2845982/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.