*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối cùng vào lúc rạng sáng, Trần mẫu rốt cuộc đi ra từ phòng cấp cứu, được đưa vào phòng giám hộ để chờ đợi quan sât, chờ bênh tình tốt đẹp liền sẽ được chuyển đến phòng bệnh phổ thông
Trần Lạc mặc dù tức giận hành động của Trần Lăng, nhưng kì diệu là, nội tâm của cậu lại tự nói với chính mình, Trần Lăng cũng không có nói dối. Nhưng nhìn cái chai nho nhỏ bên cạnh kia, bên trong là một viên cầu nhỏ màu nâu cũng không biết là thật hay giả, càng không có một chút mùi vị của thuốc đông y, nếu nói là dược cứu mạng thì tám chín phần mười người đều cho là nói giỡn
Nhưng Trần Lạc cẩn thận buộc chặt không thể chấp nhận được vui đùa, cả một đêm không dám chợp mắt nhìn trên người mẫu thân nhà mình cắm đủ các loại ống, hô hấp suy yếu nằm ở trên giường bệnh, quay người liền lấy điện thoại di động ra, gọi cho thủ trưởng nhà mình, lưu loạt rõ ràng trực tiếp từ chức
“Tiểu Lạc” Trần Lăng không biết khi nào thì đi đến phía sau Trần Lạc, hắn nhìn bóng dáng đơn bạc của đối phương, bỗng có một loại không thích ứng
Từ khi xuất hiện, cái người này chưa bao giờ có dáng vẻ suy yếu như thế, cho dù bị thương, cho dù bị vu hãm, cho dù bị mọi người bài xích, sống lưng Trần Lạc vẫn luôn thẳng tắp, cậu là một cường giả, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-nhan-vat-chinh-tron-kich-tinh/3195651/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.