Thanh âm Tô đại gia cách vách lại quanh quẩn trong hàng hiên, Trần Lạc bị chấn đến đầu óc kêu lên ông ông, vội đứng lên, giơ hai tay ý bảo “Đại gia, ngài đừng hô, ta không sao!”
“Ai u ta nói ngươi có việc gì không a, nhìn xem đầu ngươi này, đều chảy máu a!” Tô đại gia hoang mang rối loạn đi xuống thang lầu, vươn tay muốn sờ sờ miệng vết thương của Trần Lạc, lại sợ sẽ làm bị thương đến Trần Lạc liền thu tay về “Nhanh đi bệnh viện nhìn xem, ta kêu đại mụ đi cùng ngươi”
Lúc này Tô đại mụ nghe thấy Tô đại gia quát to liền đi ra, miệng ồn ào “Như thế nào nha, như thế nào nha, xảy ra chuyện gì…trời ơi! Tiểu Trần ơi! Đầu ngươi! Nhanh nhanh lên, đại mụ đưa ngươi đi bệnh viện!”
Trần Lạc cười một tiếng, khẽ động miệng vết thương, tê…còn rất đau
Tô đại mụ vội nói “Ngươi đừng động đừng động, đây là bọn chết tiệt nào để chậu hoa ở nơi này a, ai u nhìn đầu ngươi còn cắm mảnh sứ vỡ kìa, cẩn thận một chút”
Trần Lạc nhất nhất vâng dạ, trong lòng lại không để ý, chính là luôn cảm thấy tựa hồ sự tình không nên phát triển như thế này, vậy thì phải là thế nào đây, ngã xuống thang lầu, đầu còn bị mảnh sứ cắm vào, có thể nhặt về một cái mạng đã là chuyện tốt, còn có thể kì vọng cái gì đây
Trần Lạc được Tô đại gia nâng xuống lầu, Tô đại mụ đã lấy Passat nhà nàng ra chờ dưới lầu, cửa xe vừa mở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-nhan-vat-chinh-tron-kich-tinh/3195645/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.