“A Lăng!” Chạy khỏi ngõ nhỏ, Trần Lạc lập tức tìm đến Trần Lăng, khoảng cách của bọn họ thế nhưng rất gần, nhưng ở bên trong ảo cảnh của yêu thú, mới vừa rồi lại nhìn không thấy lẫn nhau.
Trên người Trần Lăng đều là máu, cau mày, nhìn qua nhưng là hãm sâu trong khốn cảnh. Cái lão thái thái kia sớm đã đình chỉ nói chuyện, vô thanh vô tức té trên mặt đất, mà quanh thân bóng đen tuy rằng vẫn bao phủ ảo trận làm người thấy không rõ, nhưng cũng đã đình chỉ công kích.
Thừa dịp yêu thú không có động tĩnh, Trần Lạc lập tức chạy tớ bên cạnh Trần Lăng, lúc này vô luận là yêu thú hay là Trần Lăng hoặc là thôn trang này, đều yên lặng giống nhau, cả gió cũng không có nổi lên.
Trần Lạc thấy được trong tay Trần Lăng nắm cái ngọc bội kia, cậu sắc bén cảm giác hết thảy trước mắt có liên quan với thứ này, thông qua nó, a Lăng cùng yêu thú khống chế ảo cảnh sinh ra liên hệ đặc biệt nào đó, hiện nay xem ra loại liên hệ này là phát triển theo hướng tốt.
Bỗng nhiên, yêu thú nức nở một tiếng, ảo cảnh che lấp hành tung nhất thời thoát phá, lộ ra bản thể.
Trần Lạc trong lòng không khỏi sợ hãi than. Đó là một hài tử hồ ly thành niên ba bốn tuổi vô cùng xinh đẹp, da lông toàn thân tuyết trắng, ánh trăng chiếu rọi xuống càng thêm chói mắt, nhan sắc màu đỏ chiếm cứ toàn bộ hốc mắt hồ ly, lại không hiện khủng bố, chỉ có loại mỹ cảm điềm đạm đáng yêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-nhan-vat-chinh-tron-kich-tinh/3195487/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.