Edit: Aly
Mộc Cận đi vào phòng bếp, lúc này mới nhớ tới bản thân đã ăn sáng bằng một chén gạo lức nước sôi và bánh bao, rốt cuộc Bạch Cập đã ba ngày chưa tỉnh, lương thực trong nhà cũng không nhiều lắm, cậu không thể làm quá lãng phí phải không.
Nhưng mà, hiện tại, thực sự có chút xấu hổ.
Bạch Cập hôn mê ba ngày, dạ dày rất yếu, định là không thể ăn gạo lức bánh bao, Mộc Cận nghĩ nghĩ, đi đến tủ chén trong nhà, lấy ra một chén gạo trắng từ chỗ cao nhất.
Đây vẫn là để lại khi a cha sinh bệnh, mặc dù đã được một thời gian, bất quá được Mộc Cận bảo quản rất tốt, hương gạo vẫn còn tồn tại. Mộc Cận cười cười, nhanh nhẹn cọ nồi để nấu nước, đem một chén gạo đổ xuống.
Bạch Cập vừa mới tỉnh, không nghĩ sẽ có thể ăn nhiều, nhưng hắn trước sau cũng là tiểu tử, khẳng định chỉ chốc lát sẽ phải đói, cũng may nông thôn có nồi và bếp, hâm nóng ở trong nồi, khi nào cũng có thể ăn.
Mộc Cận đốt lửa lên, ánh mắt lơ đãng đảo qua giỏ rau cà rốt và cải trắng, cũng may đây đều là những đồ vật trong nhà của mình, không đến mức quá đơn điệu, nhanh tay cắt phần chính của bắp cải trắng và cà rốt bỏ vào trong nồi, chỉ chốc lát, liền có mùi hương ẩn ẩn truyền đến.
Bạch Cập ngồi trên giường quan sát xung quanh, phòng bếp và phòng ngủ của nhà Mộc Cận chỉ được ngăn bằng nửa tấm vải mành, ánh mắt Bạch Cập có thể nhìn thấy bóng dáng Mộc Cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-nam-the-bon-kha-gia/1048228/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.