Miêu: beta-ed
Trịnh Nguyên đưa thư trong nhà gửi tới cho Trương Tiểu Dư xem, trong thư viết từ miệng Trương thị đã hỏi ra thực tình, Trương Tiểu Dư đúng là cốt nhục của Trịnh gia bọn họ, bọn họ sẽ mau chóng tới đây.
Trịnh Nguyên thấy Trương Tiểu Dư buông bức thư xuống, nói với Trương Tiểu Dư: “Tiểu Dư, mấy năm nay khiến em phải chịu khổ. Về sau chúng ta nhất định sẽ không để cho em khổ thêm Em yên tâm, chỉ cần là chuyện chúng ta có thể làm được, chúng ta đều sẽ sẽ làm cho em”
“Không cần, hiện tại em sống rất tốt.”
Trương Tiểu Dư cười nói, tâm tình của cậu coi như bình tĩnh, từ khi lớn lên đã không quá kì vọng gì vào cha mẹ ruột, không muốn bọn họ bồi thường gì cho mình, chỉ muốn làm rõ thân thế của mình ra sao, loại chấp niệm này cũng chậm rãi phai nhạt sau khi chung sống cùng Quý Hòa. Sau khi có con, làm bạn với chồng con mình, cho dù cả đời không biết thân thế của mình, Trương Tiểu Dư cũng sẽ không còn gì tiếc nuối. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Đương nhiên, Trương Tiểu Dư cũng không phải không vui, dù sao so với việc bị mẹ ruột vứt bỏ, bị người đánh tráo dễ tiếp thu hơn một ít, một người mẹ yêu thương mình so với mọt người không thích mình thì tốt hơn nhiều chứ? Sau khi được hưởng thụ sự ấm áp của gia đình, Trương Tiểu Dư đương nhiên sẽ không ghét bỏ nhà mình nhiều thêm vài người thân.
Trịnh Nguyên mấy ngày qua cũng rõ ràng ý nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-linh-tuyen-xuyen-thanh-nong-dan/762325/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.