Miêu: beta-ed
Trịnh Nguyên vốn muốn đích thân chạy về kinh thành điều tra chuyện này, nhưng lại nghĩ đến Trương Tiểu Dư cùng bé Nho có đôi mắt tròn to, không nỡ rời đi, lại nghĩ dù mình có mọc cánh bay cũng không sánh bằng mấy hộ vệ, chi bằng để người ta ngày đêm truyền tin tới kinh thành. Loại chuyện này giao cho anh cả đi điều tra là tốt nhất, còn y chỉ cần ở lại chỗ này cùng em trai và cháu trai là được
Tuy rằng còn chưa xác định mười phần Trương Tiểu Dư là em trai mình, nhưng trong lòng Trịnh Nguyên, đã nhận dịnh Trương Tiểu Dư là em trai mình. Vừa nghĩ tới rốt cuộc cũng có một đứa em trai hợp tính hợp mắt mình, còn thêm một đứa cháu ngoại trai đáng yêu, Trịnh Nguyên mặt ngoài tuy còn duy trì bình tĩnh, trong lòng đã hóa thân thành mười tám con người nhỏ hoa chân múa tay vui sướng
“Khụ Hôm nay ta biểu hiện vẫn luôn anh minh thần võ? Phong độ nhẹ nhàng? Nho nhã tiêu sái? Anh tuấn bất phàm đấy chứ hả?”
Trịnh Nguyên khụ một tiếng, quay đầu hỏi gã sai vặt theo ở phía sau, ánh mắt nhìn bọn họ chằm chằm, giống như chỉ cần gã sai vặt nói một chữ không, y sẽ lập tức làm gì đó. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Hai gã sai vặt nghĩ thiếu gia nhà mình hôm nay làm sao thế, hỏi vấn đề gì mà kỳ quái, nhưng dưới ánh mắt sắc như dao kia, bọn họ liền chọn lời dễ nghe mà khen, thời gian đi theo Trịnh Nguyên không ngắn, bọn họ biết phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-linh-tuyen-xuyen-thanh-nong-dan/762322/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.