Miêu: beta-ed
Thời gian này, Quý Hòa cùng Trịnh Nguyên cũng không mất liên hệ, ngược lại liên hệ khá là chặt chẽ. Từ kinh thành đến nơi này nếu mà là thư từ của dân chúng tầm thường tất nhiên sẽ không tiện, nhưng thân phận Trịnh Nguyên không giống, y viết thư cho Quý Hòa, tự nhiên là rất nhanh đã tới tay hắn, mà Quý Hòa hồi âm lại cho y, tuy mới chỉ gặp mặt một lần đã phải nhanh chóng chia tay, nhưng bọn họ cũng coi như gặp mặt đã quen, thông qua viết thư, tình cảm ngược lại càng ngày càng sâu dày.
Quý Hòa rất biết ở chung với người ta, biết Trịnh Nguyên là một người có thân thế vô cùng tốt, nhìn đơn thuần lại không ngốc, tương giao với y tự nhiên nặng ở tấm lòng chân thành, cho nên giữa những hàng chữ hồi âm đều rất là tự nhiên, những thứ gửi đi cũng đều không quý trọng nhưng thú vị, càng khiến Trịnh Nguyên thêm kính trọng vài phần.
Quý Hòa nói với Trịnh Nguyên là rượu nho đã làm xong rồi, nhưng thời gian ngắn quá, chờ về sau sẽ gửi qua cho y, Trịnh Nguyên từ đó về sau gởi thư lúc nào cũng nhắc chuyện rượu nho, còn ầm ĩ nói thật sự nếu không gửi cho y thì y sẽ tới chỗ hắn thường trú luôn.
Tóm lại, hai người tuy rằng giao tình còn chưa sâu, nhưng thành núi dựa cho Quý Hòa thì nhất định là được. Quý Hòa đánh giá như vậy với giao tình của hắn và Trịnh Nguyên. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Nghĩ đến ngọn núi dựa xa cuối chân trời Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-linh-tuyen-xuyen-thanh-nong-dan/762290/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.