Miêu: beta-ed
Mấy người Lâm Vĩnh Tân đang khuyên giải an ủi Giang địa chủ, nói Giang Bình cát nhân thiên tướng, nhất định sẽ bình an vô sự.
Quản gia cũng đứng một bên khuyên nhủ: “Lão gia, ngài đứng nóng vội hại thân, nếu thiếu gia lát nữa mà tỉnh dậy, nhìn thấy ngài khó chịu như thế khẳng định cũng sốt ruột, cậu ấy còn đang bị thương, không thể sốt ruột được.”
Giang Vạn Quán được khuyên nhủ, một hồi sau lau khóe mắt, xoay người căm tức nhìn Lâm Vĩnh Tân, lớn tiếng nói: “Lâm Vĩnh Tân, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Con ta sao lại bị thương thành như vậy? Ông nói chi tiết chuyện xảy ra một lần cho ta Tốt nhất là không cần giấu diếm điều gì Nếu để ta biết, ta sẽ không khách khí”
Lâm Vĩnh Tân bị Giang Vạn Quán không khách khí mà chất vấn như vậy, cũng không giận gì, mặc dù ông là trưởng thôn, nhưng Giang Vạn Quán cũng không phải một địa chủ bình thường, Giang Vạn Quán không chỉ có tiền, còn quyên được một chức quan nhàn tản (nộp nhiều tiền lên trên được phong 1 chức quan nhàn tản, chỉ có danh k có quyền, cho nên cũng coi như một vị quan, bình thường đều cùng Huyện lệnh xưng huynh gọi đệ, so với một trưởng thôn như ông thì có địa vị hơn nhiều, hiện tại con của ông ta lại xảy ra chuyện như vậy trong thôn mình, không giận điên lên đã là không tồi. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Lâm Vĩnh Tân lập tức nói lại một lần những chuyện đã xảy ra, trước đó ông cũng không rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-linh-tuyen-xuyen-thanh-nong-dan/762241/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.