Bảo Lâm đi theo hai người họ băng qua bến tàu, sau đó đi dọc theo con đường nhỏ bên cạnh sông được hai phút thì nhìn thấy phía trước xuất hiện một cái bậc thang đá dài, được lát bằng những phiến đá xanh dài khoảng nửa mét. Mười mấy bậc thang được lát đá xanh ở phía trước lung linh lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời.
Bước lên bậc thang, đi qua hai ngôi nhà bên phải, hai người phía trước dừng lại, đứng ở cổng sân đợi Bảo Lâm.
“Chính là ở đây sao?” Bảo Lâm hỏi.
Bức tường đất cao khoảng 1m2, nhìn từ đây ra, sân không quá lớn chỉ phân khoảng ba bốn phần đất, bên trong ngoại trừ con đường đi lát đá, những nơi khác đều được đào để trồng cây.
Hai phần đất bên trái thì trồng khoai lang và đậu phộng, khoảng một phần đất bên phải thì trồng ớt, gừng, tỏi và hẹ, những chỗ như góc tường cũng không bỏ qua, họ đào rất nhiều cái hố lớn, các mầm non bí ngô có cái đã dài đến nửa mét rồi, trông rất đẹp mắt.
Nhìn vườn rau này có thể thấy được hai anh em nhà họ Tần rất siêng năng.
Đứng từ ngoài tường nhìn vào, có thể thấy cách nhà hai ba mét có một nhà vệ sinh vô cùng đơn sơ. Nó rất thấp, bốn góc được chống đỡ bởi bốn khúc gỗ, chính giữa được bao bọc bởi một cái chiếu rơm, mái lợp bằng tranh. Nhà vệ sinh này cũng quá đơn sơ rồi! Chẳng bằng một góc nhà họ Vương của cô nữa.
Tường nhà được xây bằng gạch bùn, mái lợp ngói, nhà cũng không lớn lắm, Bảo Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-toi-thap-nien-50/1026567/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.