Sáng sớm, vừa mới uống cháo xong, Đông Mai đã đến tìm Bảo Lâm đi ra sau núi nhặt nấm, đào rau dại.
Thời tiết hôm nay không tệ, ánh nắng rực rỡ, một đám chim sẻ nhỏ ríu rít nhảy tới nhảy lui ở đống cỏ khô bên đường. Trông qua có vẻ rất vui vẻ tự do khiến tâm trạng của con người cũng không tự chủ được mà bay bổng theo.
Thời gian này đúng là thời điểm tốt để ra ngoài.
Trên đường, hai cái dáng vẻ nho nhỏ đang cõng sọt, trên quần áo khâu đầy mảnh vá, những mảnh vá vải thô màu đen nối tiếp nhau. Nhất là mấy vị trí đầu gối, khuỷu tay hay là mông lại càng dễ bị mài mòn, vì thế mảnh vá chồng mảnh vá, trông qua càng thêm cũ nát.
Đây là quần áo hai người mặc khi làm việc, là quần áo của người lớn sửa lại, cho dù làm bẩn hay làm thủng thì cũng không thấy đau lòng. Lúc về vá một chút, giặt đi xíu, lần làm việc sau đó lại tiếp tục mặc.
Làn da lộ ra ngoài ở trên tay với trên mặt hai người đều là màu vàng. Ở nông thôn, vì quanh năm suốt tháng làm việc bên ngoài mà phơi nắng đến nỗi đen vàng, tình huống làn da hiện tại của hai cô còn được coi là tốt đấy.
Cơ thể gầy gò lanh lảnh, vì trên người mặc quần áo của người lớn sửa lại nên chỗ tay áo và ống quần lộ ra vẻ hơi rộng. Gió to vừa thổi, quần áo khẽ động, trông giống như sắp bị gió thổi ngã mất.
Hình tượng này ở đời sau chính là dáng vẻ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-toi-thap-nien-50/1026546/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.