Trong lúc Cao Tiếu Tuệ không mấy tích cực, Giang Bách Huy tỉnh tỉnh mê mê lạnh lùng như cũ, Lý Hưu Xuyên cùng Moyer thân mật khó hiểu cùng Ngôn Diễm Yên chăm chỉ đọc sách, thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua. Ngoại trừ việc Ngôn Diễm Yên không cẩn thận nhìn thấy Moyer đặt Lý Hưu Xuyên ở một góc tường sau thao trường mà hôn môi, thì hằng ngày không có chuyện gì lớn xảy ra. Tuy rằng sau lần đó Ngôn Diễm Yên lâm vào khiếp sợ một thời gian, nhưng cậu rất nhanh bình thường trở lại làm Lý Hưu Xuyên thở dài một hơi, ít nhất bạn tốt của hắn không chán ghét hắn là được rồi. Còn những người khác? Hắn mới không thèm để ý.
Ngôn Diễm Yên quyết định hôm nay đi leo núi. Đương nhiên là cậu muốn leo lên ngọn núi ở trong không gian.
Kỳ thật đến bây giờ cậu cũng không hiểu được không gian này là như thế nào mà có, vì không gian giống như địa cầu khác, đem suy nghĩ mở ra nhìn lên bầu trờ, mênh mông, giống như người ta không thể nhìn thấy những thứ ở bờ biển bên kia vậy.
Cậu cũng chỉ biết thời gian trôi qua ở trong không gian không thể tính theo cách tính ở địa cầu, mỗi khi cậu trồng đầy một mẫu đất, qua một ngày liền xuất hiện thêm một mẫu đất nữa, theo thời gian trôi qua Ngôn Diễm Yên phát hiện thân thể mình ngày càng khỏe mạnh, thể lực cũng càng ngày càng tốt. Hơn nữa tuy rằng cậu thường xuyên nghe thấy tiếng chim hót trong rừng nhưng lại chưa bao giờ nhìn thấy một con chim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-song-lai/757033/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.