Cố Thần đưa Ngôn Diễm Yên về nhà, cũng không lập tức rời đi mà hỏi xem hắn có thể lên uống chén trà hay không, Ngôn Diễm Yên tuy có nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu không do dự, có gì mà không thể cứ?
“ Yên.” Cố Thần nâng tách trà nóng, mở miệng gọi Ngôn Diễm Yên đang tưới nước cho hoa ở trên sân thượng.
“ Sao?” Ngôn Diễm Yên đã quen với cách gọi của Cố Thần, cho nên cũng không cảm thấy không vui, trên tay cũng không ngừng tưới nước, chỉ là ánh mắt nhìn sang hắn.
Cố Thần nhìn con ngươi đen nhánh sạch sẽ không chút tạp chất của Ngôn Diễm Yên thì trái tim không tự giác đập nhanh lên, phát hiện tình trạng này hắn bất đắc dĩ cười cười. Mình bây giờ như một tiểu tử với mối tình đầu, nhìn người mình thích sẽ luôn có chút không tự chủ được. Nhưng mà chỉ một chút mà thôi, nói thế nào thì hắn bây giờ cũng là một người lớn a.
“ Gần đây công ty phát triển rất nhanh, ta có thể sẽ đi A quốc làm việc.” Cố Thần ngẩng đầu nhìn Ngôn Diễm Yên, muốn từ nét mặt của cậu nhìn thấy gì đó. Nhưng mà, không có gì cả.
Biểu tình của Ngôn Diễm Yên, không có thứ mà hắn chờ mong.
“ Thật không? Như vậy chẳng phải là rất tốt sao?” Ngôn Diễm Yên buông bình tưới, đi tới trước mặt Cố Thần, “Sẽ đi bao lâu a?”
Thề có trời, Ngôn Diễm Yên chỉ là hỏi một câu hỏi rất bình thường, nhưng câu hỏi bình thường này lại làm cho Cố Thần tâm hoa nộ phóng. Nhưng khi nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-song-lai/757030/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.