Rất nhanh đã tới ban đêm, thành thị còn chưa bị ô nhiễm bởi việc phát triển công nghiệp, bầu trời đầy sao sáng lấp lánh, gió đêm thoang thoảng làm cho người ta thật thư thái.
“ Yên yên, cậu phải về nhà rồi ư? Hoạt động hôm nay còn chưa kết thúc mà.” Quý Không vẫn chưa thỏa mãn nói, từ khi hắn và Ngôn Diễm Yên quen nhau (Nhầm),tay của họ không hề rời nhau ( không, là ngươi cầm lấy không chịu buông ra a.),điều này làm cho nội tâm Quý Không có một cảm giác ngọt ngào không nói nên lời. Hắn không nỡ để Ngôn Diễm Yên trở về. Hiện tại hắn bắt đầu phàn nàn vì sao Ngôn Diễm Yên không ở lại kí túc xá rồi.
“ Ân, ta muốn về nhà.” Hơn nữa hai ngày sau cậu cũng sẽ không xin nghỉ, dù sao cậu cũng biểu diễn xong rồi, chơi cũng đủ rồi, không quản thân thể như thế nào nhưng nội tâm cậu đã 30 tuổi, không còn hăng hái giống như người trẻ tuổi.
“ Vậy… Hôn chỗ này của ta ta mới cho cậu đi.” Quý Không chỉ vào môi mỏng của mình, cười đến là háo sắc, làm cho Ngôn Diễm Yên không ngừng nghi hoặc.
“ Tại sao phải hôn cậu?” Đây cũng không phải là những quốc gia nhiệt tình cởi mở, không cần dùng hôn môi để tạm biệt chứ?
“ Bởi vì ta thích cậu, cậu thích ta đúng không?!” Quý Không nắm chặt tay Ngôn Diễm Yên, hắn luôn cảm thấy Yên Yên của hắn sẽ bị một người không biết từ nơi nào bỗng nhiên xuất hiện cướp đi, cho nên hắn mới muốn dùng cách thức thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-song-lai/757028/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.