Sau khi cậu bé bán hoa nói lời mở đầu trên sân khấu, Giang Bách Huy liền bắt đầu tấu nhạc trên Piano, Ngôn Diễm Yên khoác vải vóc rách rưới đi lên, tuy rằng chật vật nhưng lại làm người ta thấy thương tiếc, lạ là không ai phát hiện cậu là nam sinh.
Sau đó bởi vì Ngôn Diễm Yên liên tục sắm vai mấy nhân vật, cho nên rất nhiều người liền nhận ra đứa bé này chỉ là thay đổi tóc giả trên đầu và quần áo rách nát, tăng thêm phối âm siêu cấp buồn cười nên Ngôn Diễm Yên lập tức nổi tiếng.
“ Cái đó, nữ sinh diễn vai công chúa trên sân khấu là ai vậy?”
“ Không biết rõ a.”
Người bên dưới bắt đầu thảo luận Ngôn Diễm Yên là ai, nhưng Ngôn Diễm Yên đang hoàn toàn chìm đắm vào vở kịch không hề phát hiện ra. Đương nhiên cũng không phải là vì quá nhập tâm diễn, mà chỉ vì Lý Hưu Xuyên kì dị phối âm làm cho cậu không thể không tập trung diễn, bỏ qua kỹ thuật diễn xuất non kém của cậu thì tổng thể mà nói, vở kịch này vẫn như cũ ngấm ngầm gây cười.
Khi chào cảm ơn, bọn họ nhận được rất nhiều tràng pháo tay, Ngôn Diễm Yên đứng ở một bên lau mồ hôi, một người diễn nhiều vai, thật sự mà mệt chết cậu mà.
“ A Yên! Cậu làm tốt lắm!” Lý Hưu Xuyên cười xán lạn, Ngôn Diễm Yên nhìn nhìn xong cũng nghiêng đầu cười ngây ngô.
Cậu làm được rồi sao?
“ Tìm được rồi…” nhóm người Trần Hồng không cần lên sân khấu thở phì phò về tới hậu trường, đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-song-lai/757024/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.