Ngôn Diễm Yên là một người rất tiêu cực, cậu đối với rất nhiều chuyện không hề có hy vọng. Nhưng một khi đã xác định mục tiêu, cậu sẽ kiên định làm tới cùng. Dù sao cậu vốn cũng không phải là người lạc quan, cho dù cố gắng rồi thất bại cũng sẽ không cảm thấy mâu thuẫn, ngược lại còn cảm thấy đó là đương nhiên. Sau đó lại tiếp tục tìm mục tiêu, tiếp tục đi tới, tiếp tục thất bại, lại tiếp tục đi tới…
Cho nên nếu như không trọng sinh, Ngôn Diễm Yên cả đời sẽ như vậy, không tìm thấy ánh sáng, cũng không đi đến được bóng tối.
Nhưng bây giờ hắn lại hướng về ánh sáng mà đi.
Ngôn Diễm Yên không có nhiều tiền trong túi, nên cậu chỉ mua vài hạt giống hoa hồng, hoa bách hợp và một số loại hạt giống hoa khác. Cậu không có tri thức về các loại hoa, nên cũng chỉ nhìn một số loại hoa cậu hiểu biết liền mua lại thôi.
Hơn nữa, hoa hồng và hoa bách hợp là hai loại hoa cha mẹ cậu thích nhất. Vậy xem như, là một hồi tế điện a.
Đi tới không gian chuông, Ngôn Diễm Yên cẩn thận đem tất cả hạt giống hoa gieo ở một góc của mẫu đất, sau đó đi tới chỗ hồ nước cách đó gần một cây số, lấy ra cái cuốc mua ở chợ, chậm rãi đào một cái mương nho nhỏ, coi như nước tưới.
Đào một chút đã hết mấy giờ, mệt chết eo của cậu.
Đợi làm xong công việc, Ngôn Diễm Yên cứng ngắc phát hiện, hạt giống mới gieo không lâu đã nảy mầm, đã mọc lá cây…
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-song-lai/757007/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.