*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Về nhà, đã qua trưa, người trong nhà đang ngủ trưa, cậu đi ăn cơm, rồi vào không gian.
Vốn tính để mấy chị Bành Vân đến đây chọn hình dáng trang sức, nhưng nếu thứ bảy quyết định đi du ngoạn, thì lại không thể nữa. Thước Nhạc tới nhà kho xem còn có những thứ gì, vì kim cương bảo thạch đều được chuẩn bị để luyện khí, cậu đều đặt nó thành đống, cũng không có đặc biệt bảo quản gì.
Tìm kiếm một lúc, mới lấy ra được những vật liệu có thể làm trang sức ra, chỉ chọn chút chút thôi mà thấy mình lưu giữ nhiều quá, đủ cho mình mở một cửa hàng châu báu. Kim Cương, bảo thạch hồng lam lục, thủy tinh mắt mèo, mã não hổ phách… đủ mọi chủng loại.
Bảo thạch để làm trang sức không nhiều lắm, chất liệu cũng không quá tốt, không giống như thủy tinh bích tỉ đều đầy đủ hết, cũng may Anthony đưa đến không ít, có điều những bảo thạch kia có hình dáng rất đẹp, không phải có thể tùy tiện mang ra ngoài.
Lại nói, đàn ông cũng thích châu báu, trước đó Thước Nhạc đã thiết kế, khắc rất nhiều ngọc thạch phỉ thúy, cũng có chút kinh nghiệm thiết kế. Kỳ thật, cậu từng xem qua khá nhiều châu báu của hoàng tộc Châu Âu, cậu rất thích những thiết kế như vậy, cao quý, lịch sự, tao nhã, kiểu dáng không quá phức tạp. Chẳng qua, giờ làm cho các mẹ cũng không thể làm hoa lệ như vậy, đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757199/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.