Hai người vào không gian nghiên cứu việc nhận đồ đệ, cả đêm không ngủ, sáng sớm ngày hôm sau đi tới viện nhà anh cả, Khúc Phàm cũng không muốn kéo dài, liền làm xong mọi chuyện trong hôm nay luôn. Hai người Khúc Bình hôm qua dọn vào, trong phòng còn rất nhiều đồ chưa dọn dẹp xong, đại môn bên ngoài cũng chưa đóng, hai người cứ thế vào thằng.
Đùng đùng đùng—« Anh… » Khúc Phàm thấy cửa nhà giữa đóng chặt, hai người chắc còn chưa dậy nữa.
« Ai ai—sớm vậy. Có việc gì. » Khúc Bình mặc chiếc quần đùi rộng thùng thình, còn hơi mơ màng, mở cửa ra hỏi.
« Vâng, em với Nhạc Nhạc có chuyện muốn nói với hai người. »
« Vào đi, anh đi gọi Phí Dương. »
Hai người vừa vào liền thấy, nhà giữa đã gần dọn dẹp xong xuôi, dùng đệm đan bằng cỏ long tu làm đồ trang trí chính, hiện tại đang mùa hè, dùng thứ này có thể mát hơn, đây vẫn là đồ mà trước đó Thước Nhạc rãnh rỗi đan được, không dùng gì đến đặt trong nhà kho, không ngờ họ lại thấy được mà mang đến đây.
Tiến vào gian phía sườn Đông, trên giá bác cổ đặt những đồ trang trí đặc sắc, Thước Nhạc cũng chưa từng thấy, hẳn là do Phí Dương mua về, thoạt nhìn đều rất xinh đẹp. Trên bàn cổ còn đặt một bình hoa thanh lịch, bên trong cắm chút hoa màu lam yêu mị. Màn che trong phòng đều đã được treo lên, rèm mùa hà là màu lam nhạt, mang theo sự mát mẻ.
Mỗi phòng trong tứ hợp viện đều có địa nhiệt, trong nhà thư hương môn đệ hầu như đều có nồi hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757194/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.