Chương trước
Chương sau
Hai người vào không gian nghiên cứu việc nhận đồ đệ, cả đêm không ngủ, sáng sớm ngày hôm sau đi tới viện nhà anh cả, Khúc Phàm cũng không muốn kéo dài, liền làm xong mọi chuyện trong hôm nay luôn. Hai người Khúc Bình hôm qua dọn vào, trong phòng còn rất nhiều đồ chưa dọn dẹp xong, đại môn bên ngoài cũng chưa đóng, hai người cứ thế vào thằng.
Đùng đùng đùng—« Anh… » Khúc Phàm thấy cửa nhà giữa đóng chặt, hai người chắc còn chưa dậy nữa.
« Ai ai—sớm vậy. Có việc gì. » Khúc Bình mặc chiếc quần đùi rộng thùng thình, còn hơi mơ màng, mở cửa ra hỏi.
« Vâng, em với Nhạc Nhạc có chuyện muốn nói với hai người. »
« Vào đi, anh đi gọi Phí Dương. »
Hai người vừa vào liền thấy, nhà giữa đã gần dọn dẹp xong xuôi, dùng đệm đan bằng cỏ long tu làm đồ trang trí chính, hiện tại đang mùa hè, dùng thứ này có thể mát hơn, đây vẫn là đồ mà trước đó Thước Nhạc rãnh rỗi đan được, không dùng gì đến đặt trong nhà kho, không ngờ họ lại thấy được mà mang đến đây.
Tiến vào gian phía sườn Đông, trên giá bác cổ đặt những đồ trang trí đặc sắc, Thước Nhạc cũng chưa từng thấy, hẳn là do Phí Dương mua về, thoạt nhìn đều rất xinh đẹp. Trên bàn cổ còn đặt một bình hoa thanh lịch, bên trong cắm chút hoa màu lam yêu mị. Màn che trong phòng đều đã được treo lên, rèm mùa hà là màu lam nhạt, mang theo sự mát mẻ.
Mỗi phòng trong tứ hợp viện đều có địa nhiệt, trong nhà thư hương môn đệ hầu như đều có nồi hơi cho riêng mình, toàn bộ ống dẫn đều đang mở nhưng không sử dụng tầng trên. Đồ dùng trong nhà đa số đều bằng gỗ, nếu còn lát sàn nhà gỗ thì nơi nơi đều là gỗ nên sàn nhà được lát gạch màu đen, giống như bên nhà kia. Khi đông đến, nếu thích còn có thể trải thảm dày.
Hai người nhìn xung quanh, ngồi trên ghế tú đôn, bằng mắt thường cũng có thể thấy được, bài trí nơi này đều dựa trên quyết định của Phí Dương, anh cả hắn cũng không để ý mấy thứ này. Những đồ trang trí cổ đại kết hợp với hiện đại, trang trí rất đẹp.
Hai người đợi một lát, thấy anh cả với Phí Dương đi ra, lúc Phí Dương đi ra còn hơi do dự, thấy rõ y, Khúc Phàm khụ một tiếng không nhìn nữa, còn Thước Nhạc lại cứ nhìn y cười cười. Chỉ thấy Phí Dương mặc bộ đồ ngủ dài mùa hè, một chút vết tích như ẩn như hiện, còn có vẻ phong tình chưa tan trên khuôn mặt, có thể tưởng tượng được tình hình chiến đấu ngày hôm qua của hai người.
Mặt Phí Dương đỏ bừng, vươn tay nhéo Khúc Bình một cái, mà mặt Khúc Bình lại không chút đổi sắc, chịu đựng.
Hai người Khúc Phàm cũng không dối gạt gì, nói thẳng mục đích đến đây lần này, Khúc Phàm với Thước Nhạc là người tu hành có chút huyền huyễn, hai người trong chốc lát cũng không biết nói gì mới tốt. Khi Khúc Phàm nói trưởng bối trong nhà đều đã bắt đầu tu hành, hai người mới khôi phục lại tinh thần, rất kích thích đó.
Hai người Khúc Phàm cũng không nói chuyện không gian, cũng không phải không tin hai người, mà loại chuyện này không cần nói thẳng, để họ còn có thời gian để chấp nhận.
Thước Nhạc nghĩ ngày hôm qua cũng chưa xem tiền viện được sắp xếp thế nào liền đi về phía trước xem thử. Khúc Phàm lại tới Đông viên xem, vào Đông viên đã thấy Trương Hi cùng mấy người kia đang tập thể dụng trong sân.
« Huấn luyện viên. » Thấy họ vào đều tiến lại chào hỏi.
« Ngủ có ngon không ? » Khúc Phàm cười hỏi.
« Có, buổi tối ở đây rất yên tĩnh. » Cao Sảng trả lời.
Trong viện đặt khá nhiều trận pháp, trong đó còn có tiêu âm trận, có thể làm giảm bớt âm thanh từ ngoài truyền đến, ban đêm tất nhiên sẽ yên tĩnh.
« Đêm qua suy nghĩ sao rồi ? » Khúc Phàm cũng không chờ bọn họ mà hỏi luôn.
Mấy người nhìn nhau một chút, thế mà đồng loạt gật đầu, « Chúng con đồng ý theo sư phụ học tập. »
Mắt Khúc Phàm hơi cong lên, đoán rằng sáng nay họ đã trao đổi với nhau. « Đi rửa mặt rồi chuẩn bị ăn cơm, ăn cơm xong chúng ta nói tiếp. »
« Vâng. » Bốn người lúc này có chút khác với hôm qua, càng thêm cung kính với Khúc Phàm.
Dùng xong bữa sáng, mọi người tập trung ở Tam Gian thính. Lúc này, Tam Gian thính đã thay đổi, Thước Nhạc thu lại tất cả gia cụ trong đại sảnh, ngay cả bình phong mẫu đơn cũng thu lại, trong phòng có vẻ rất trống trải, đặt hai chiếc ghế bành ở chủ vị. Ở hai bên sườn cách xa một chút đặt bốn chiếc ghế bành.
Sau khi mọi người đến đông đủ, Thước Nhạc và Khúc Phàm ngồi ở chụ vị, hai bên cha mẹ ngồi hai bên, chú thím Lâm và thím Ngô đứng phía sau họ. Không nói tới bọn Trương Hi khẩn trương thế nào, ngay cả Phi Phi và Miu Miu lúc này cũng rất yên lặng, đứng phía sau anh trai. Miu Miu giờ đi vẫn chưa vững mà cũng đứng thẳng tắp. Lần này Thước Nhạc cố ý dẫn Kim Cương và Lam Tử tu hành trong không gian ra.
Vốn Thước Nhạc với Khúc Phàm cũng không muốn phiền phức như vậy, nhưng ba Khúc từng nói qua không có quy tắc, dù sao họ chỉ có thể xem như gia tộc tu chân, nhưng không thể quá mức rời rạc, mọi chuyện nên chuẩn bị tốt ngay từ đầu, cũng vì tính toán lâu dài.
« Hôm nay mời mọi người đến đây có hai chuyện muốn nói. Những người trong đại sảnh này, phần lớn đều là thân nhân của ta với Thước Nhạc, chú thím Lâm với thím Ngô cũng đã phục vụ trong nhà nhiều năm, cũng không khác thân nhân là bao, Trương Hi, bốn người các cậu đều đã từng được ta kiểm tra qua, về sau sẽ theo ta học tâp, nơi này cũng không có người ngoài. Nói hay không bằng làm tốt, ta với Thước Nhạc đã bàn bạc xong, hôm nay sẽ chính thức thành lập môn phái của chúng ta.
Bốn người các người sợ rằng không biết, ta với Thước Nhạc cũng không phải võ giả, chính xác mà nói, chúng ta là tu chân giả, cho nên môn phái chúng ta thành lập hôm nay cũng là môn phái tu chân, hôm nay sẽ là ngày chính thức thành lập gọi là Kim Liên môn. » Đây là chuyện hai người đã bàn bạc trước đó.
Kỳ thật ngoài bốn người Trương Hi, những người khác đều đã có chuẩn bị, không có phản ứng gì lớn, mà mấy người Trương Hi lại có chút khiếp sợ. Mấy ngày nay họ ở Cục Đặc vụ cũng đã có chút hiểu biết, cũng biết được số lượng tu chân giả không được bao nhiều, đều là thần long kiến thủ bất kiến vĩ, không ngờ họ lại có được cơ duyên như này.
« Ngoài việc sáng lập môn phái, còn một việc nữa là nhận đồ đệ, Quả Quả, các cháu tuy rằng là con cháu của ta với Thước Nhạc nhưng cũng phải cùng tiến hành bái sư. Trẻ con trong nhà còn có bốn người Trương Hi các cậu coi như cùng lúc nhập môn, dựa theo lớn nhỏ mà xưng hồ, sau này nếu lại nhận đồ đệ thì chỉ phân trước sau không bàn đến tuổi tác nữa. Kim Cương với Lam Tử là yêu tu nên không tính trong đó, thuộc phân nhánh khác, về sau nếu có yêu tu nhập môn cũng tính theo vào cửa trước sau. Sau này ta với Thước Nhạc sẽ cùng nhau dạy dỗ các ngươi nên hai chúng ta đều là sư phụ của các ngươi. »
Mấy người Trương Hi đều rất ngạc nhiên nhìn hai chú vẹt đậu trên giá, chẳng lẽ hai đứa nó lại là yêu ?
Lúc này, thím Ngô và thím Lâm lấy ra bồ đoàn, trải trên đất, ý bảo mấy người tiến lên bái sự. Vị trí đầu là của Trương Hi, hắn năm nay hai mươi tám, cũng là người lớn tuổi nhất trong đám người, Trương Hi không chút do dự, hắn thật lòng kính trong Khúc Phàm từ tận đáy lòng, cũng là hắn mang hắn ta vào một thế giới mới.
Trương Hi đến bồ đoàn tiến hành ba quỳ chín lạy, điều này khiến hai người rất ngạc nhiên, vốn phải có nghi thức như vậy chỉ vì muốn họ có suy nghĩ đúng nghĩa về môn phái, cũng biểu hiện sự coi trọng với mọi người, lại không ngờ Trương Hi lại nghiêm cẩn đến mức này.
Hai người uống chén trà đồ đệ dâng lên, Khúc Phàm nói, « Trương Hi, cậu là người lớn tuổi nhất trong số các đồ đệ, là thủ đồ (đại đệ tử) của ta, tư chất của cậu rất tốt nhưng lại quá mức si mê sức mạnh, sau này phải chú ý. »
Thước Nhạc lấy bùa hộ mệnh, túi không gian đã chuẩn bị tốt từ không gian ra, đây là thứ mà đêm qua Khúc Phàm đã làm. Từ sau khi tu vi tăng lên, thủ pháp luyện chế của Khúc Phàm cũng cải tiến rất nhiều, bùa hộ mệnh này cũng mạnh hơn so với bùa đưa cho đám nhỏ trước đó. Diện tích túi trữ vật cũng tăng lên nhiều, hình thức càng thêm đẹp đẽ.
Đưa cho Trương Hi, « Đây là bùa hộ mệnh cùng túi trữ vật, cậu là đại sư huynh, sau này phải yêu quý sư đệ sư muội, làm tròn trách nhiệm của đại sư huynh. »
« Dạ, đại sư phụ, nhị sư phụ. »
Thước Nhạc nghe thấy cách gọi đại sư phụ, nhị sư phụ này có chút buồn cười, nhưng lại không thể hiện ra chút nào.
Tiếp theo, Vương Hiển, Cao Sảng, Quả Quả, Gia Gia, tiểu Hổ, Kỳ Kỳ… đều cùng nhau tiến hành nghi thức bái sư. Vương Hiển, Cao Sảng, Gia Gia, tiểu Hổ cùng Nữu Nữu đều nhận được một túi không gian cùng bùa hộ mệnh.
« Kim Liên môn ta không có mấy quy tắc, nhưng có ba điều nhất định phải tuân thủ, nhất là không được khi sư diệt tổ, không tôn sư trưởng, hai là phải đối xử tốt với đồng môn, không được đồng môn tương tàn, ba là không được làm chuyện bất nghĩa, nhớ rõ ba điều này. Mặt khác, trong môn phái hiện tại còn có Kim Cương, Lam Tử là hai yêu tu, về sau còn có thể gia tăng, tuy chia làm hai nhánh, nhưng cũng phải lấy lễ đồng môn mà đối xử. Hiện tại xã hội không có mấy người tu chân nên không được tuyên dương về Kim Liên môn khắp nơi. Chúng ta vẫn lánh đời tu hành.
Sau đó, Khúc Phàm còn nói thêm chút chuyện, nghi thức lập môn đơn giản này cũng kết thúc.
Về tổng thể, hai người cũng không muốn quá phức tạp, đối vói cha mẹ và con cái cũng không thay đổi gì, nhưng đối với mấy người Trương Hi mà nói quả thật là tiến vào một thế giới mới. Ba người chú Lâm coi như trưởng bối, hai người suy nghĩ đã lâu mới nghĩ ra danh hiệu « chấp sự » cho ba người họ, về sau họ liền phụ trách chuyện trong môn phái. Đương nhiên, hiện giờ cái gọi là trong môn phái chính là tứ hợp viện này nhà họ. Tuy nhiên, Thước Nhạc đã quyết định trao quyền tài chính cho họ, sau này chuyện mua đồ trong nhà đều giao cả cho họ. Sau này họ sẽ ngày càng phụ trách nhiều việc. Khúc Bình với Phí Dương cũng ngang hàng với họ, đám đồ đệ sau này sẽ gọi họ là sư bá.
Hiện tại, Kim Liên môn vẫn theo hình thức gia đình tu chân, ngày thường, mọi người vẫn sống như từ trước tới nay, nhàn nhã sinh hoạt, nhưng trăm năm sau, Kim Liên môn có được một hệ thống càng thêm toàn diện, môn nhân cũng đa số trở thành môn phái tu chân thần bí nhất Địa Cầu, tạo thành kết quả những vậy cũng phải kể đến việc thu những đồ đệ ngày hôm nay. Thật sự thì tính cách đám nhỏ trong nhà cũng giống như Thước Nhạc Khúc Phàm, không quan tâm chuyện trong môn phái, dù tu vi cao nhưng lại thích tạp học, mấy hài tử đều là thiên tài ở việc luyện khí, luyện đan…, duy chỉ đối với việc quản lý môn phái to như vậy không chút hứng thú. Cuối cùng nhóm đồ đệ thu nhận lại trở thành trụ cột của môn phái, Cao Sảng không khiến họ thất vọng, mấy sư huynh đệ chẳng những làm môn phái lớn mạnh còn bảo vệ cho Kim Liên môn nhân không chịu sự quấy nhiễu từ thế tục, an tâm làm những chuyện mình muốn làm. Con của hai người tuy không có địa cao trong Kim Liên môn nhưng tư chất của họ vô cùng tốt, tu vi trong Kim Liên môn cũng thuộc hàng đầu, được mấy vị sư huynh che trở, địa vị rất cao, có một môn phái thực lực mạnh mẽ như vậy làm chỗ dựa, mấy đứa cũng không cần nhọc tâm nhiều, có thể làm chuyện bản thân muốn nói, có thể nói vạn phần như ý.
Chuyện tương lai, Thước Nhạc và Khúc Phàm cũng không biết, ban đầu nhận đồ đệ cũng chỉ vì muốn chuẩn bị để Khúc Phàm rời khỏi Cục Đặc cần mà thôi. Bọn họ phải có được thế lực nhất định mới không chịu sự chi phối từ ngoại giới.
Một tháng tiếp theo, bốn người Trương Hi ở lại tứ hợp viện tu hành, Khúc Phàm vì cần đi làm, đa số thời gian vẫn do Thước Nhạc dạy. Thể chất bọn họ còn cần tăng cường, hơn một tháng này được linh tuyền tẩm bộ, thay đổi rất nhiều, chuyện Trúc Cơ cũng không cần quá gấp gáp, chỉ có điều chỉnh cơ thể đến trạng thái tốt nhất thì hiệu quả Trúc Cơ mới càng tốt.
Mấy ngày nay Khúc Bình và Phí Dương cũng cùng luyện công, thể chất của họ hơi kém chút, cần thời gian điều trị lâu dài, hai người ôm thái độ tùy ý, cũng không sốt ruột. Nhưng Thước Nhạc nói với họ, nếu họ Trúc Cơ thành công sẽ khiến họ có được con của chính mình, lúc này mới khiến họ tích cực hơn, mỗi ngày đều sẽ chăm chỉ luyện tập, Thước Nhạc đưa cho họ một bộ công pháp luyện tập trước khi Trúc Cơ.
Phí Dương nhận diễn một bộ điện ảnh, nhưng tháng sau mới bắt đầu quay, mấy ngày nay liền ru rú ở nhà. Sau khi dọn dẹp nhà xong, Phí Dương thích lên blog, mỗi ngày đều chụp vài bức ảnh đăng lên, tạo nên xôn xao lớn, càng nhiều lượt follow. Chỗ ở của y đã sớm không phải bí mật, nhưng Phí Dương giờ đã chẳng thèm để ý, có lẽ thấy một thế giới khác, tâm trạng của y cũng rộng mở hơn, những chuyện trước đó nghĩ ngợi giờ lại thấy chả sao cả. Theo Khúc Bình ra vào cũng không trốn trốn tránh tránh, lúc rảnh rỗi lên mạng đăng ảnh sinh hoạt của hai người, nói chút chuyện thú vị trong cuộc sống, có lẽ thấy họ rất hạnh phúc, nhóm đại chúng dần dần tiếp nhận, các phóng viên cũng càng thêm ca ngợi, y lại càng thêm nổi tiếng.
Khúc Bình giờ đã thành nam nhân tốt tại gia, có lẽ hôn nhân lần trước thất bại, giờ anh không coi trọng sự nghiệp như trước nữa, bình thường càng dành nhiều thời gian làm bạn với Phí Dương. Đối với việc Phí Dương không muốn từ bỏ nghề diễn viên, anh cũng ủng hộ, con người luôn phải làm gì đó. Có cộng đồng bí mật, sự ảnh hưởng ngoại giới gần như không có, sau khi tu hành, thời gian của họ sẽ nhiều lên, chuyện gì cũng phải thử mới thú vị.
Sau một tháng, mấy đồ đệ cũng đã khá được, dựa theo tiến độ hiện tại, nửa năm sau có thể Trúc Cơ, bọn họ cũng nên quay lại đi làm. Nhưng hiện tại họ cũng trở thành thành viên của tứ hợp viện, nơi này cũng có phòng cho họ, về sau không có nhiệm vụ có thể về ở. Hơn một tháng này, đám Trương Hi càng thêm yêu thích nơi này, đó là cảm giác trung thành, sự đồng cảm, đối với họ mà nói, Kim Liên môn đã trở thành nhà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.