Thước Nhạc nhìn thiệp mời trên tay, hơi do dự, “Thật không dám dấu, Khúc Phàm lần này cũng không phải bởi vì nguyên nhân công tác mà rời đi, anh ấy mới đây đột phá, hiện đang bế quan. Tuy rằng đã sắp được ba tháng nhưng vẫn chưa xác định anh ấy khi nào xuất quan. Cho nên đối với lời mời này, tôi không thể cho nhà anh một câu trả lời chính xác được.”
Tống Hiên Ham nghe được tin Khúc Phàm đột phá, mắt sáng rực lên, “Không ngờ rằng Khúc Phàm thế mà đã đột phá, nếu vậy, cũng chỉ có thể chờ cậu ta xuất quan rồi mới nói được.”
Sau đó mấy người còn nói chuyện một lúc, hai chú cháu Tống gia mới cáo từ.
Tống Hiên Hàm cảm thấy chuyến đi này không tệ, đã biết chuyện Khúc Phàm đột phá, Tống gia có hứng thú với hắn, theo hắn ta biết thì khi quen biết Khúc Phàm vài năm trước, hắn đã là cao thủ tiên thiên, giờ đột phá không biết sẽ tiến đến cảnh giới nào nữa, không biết có thể vượt qua cụ cố nội không, việc này phải nhanh chóng báo lại.
Thước Nhạc nhìn hai người rời đi, bản thân lại quay về ngồi một lúc trong phòng khách, nghĩ xem Tống gia vì sao vẫn cứ muốn mời họ đến. Quan hệ giữa bọn họ vẫn đâu thân thiết tới mức như vậy.
Đi vào nhà Tam Gian, đã thấy mấy người Phương Dương cùng người trong nhà chia làm hai bàn Trường Thành. Trong nhà nhiều người, bình thường cha mẹ cũng thích chơi, không ngờ mấy tên bạn này cũng biết trò này.
“Nào nào… Nhạc Nhạc, đến xem tớ thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757190/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.