Hai chú vẹt Alisterus xuất hiện trước mặt mọi người, vừa nhìn qua thì không thấy thay đổi gì lớn, nhìn kỹ mới thấy sự khác biệt. Kim Cương vốn có màu lông đa sắc pha tạp, giờ lại càng thêm thuần khiết, đầu lớn hơn so với lúc trước một chút, so với Lam Tử cũng ngầu hơn chút, lông mao trên đầu cũng chuyển hẳn sang sắc vàng. Hai sắc màu trên người Lam Tử cũng vô cùng sáng chói, lông mao cũng hơi phản quang. Trên thực tế, những thay đổi này không quá lớn, trải qua sự thanh lọc của linh tuyền, thân thể hai vẹt Alisterus đã được cải tạo rất lớn, cho nên, lần hóa yêu này cũng không có mấy thay đổi.
Điều khiến mọi người rung động chính là ánh mắt của hai vẹt, một lãnh khốc trầm tĩnh, một hoạt bát linh động, ánh mắt của hai vẹt thế nhưng lắng động tâm tình của con người, thật sự khai mở tâm trí, có được trí tuệ.
“A, ta đẹp quá đúng không? A? Ta đẹp quá ta ơi, trời ơi, vừa rồi thống khổ chết đi được, sau này dù thế nào cũng không tu luyện như vậy nữa đâu. Quá đáng sợ. Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc, Lam Tử có đẹp không nha?” Lam Tử khôi phục sức sống trước tiên, thanh âm tuy rằng vẫn hoạt bát sáng sủa như cũ nhưng có thể nghe ra âm sắc của nó đã khác trước, không còn mang đặc thù của loài chim như trước mà ngược lại giống như người nói vậy. Tuy nhiên, tính cách chẳng biết tiết tháo này của nó chẳng thay đổi chút nào luôn, hơn nữa bởi vì Kim Cương nói với nó dùng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757174/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.