Mới vừa vào sân, đám nhỏ đã chạy lại, bởi vì cả hai người họ đều không ở nhà, khách đang do mấy người già tiếp đón, bọn nhỏ vừa ngủ trưa xong, đang uống trà chiều ở Đông Sương phòng. Đám nhỏ rất tinh, Thước Nhạc vừa vào là tụi nó biết ngay. Mấy ngày không ở cùng ba ba, nhớ mà.
Cả đám cùng chạy lại, nhào vào Thước Nhạc ôm trái ôm phải, “Rồi rồi, tất cả ngoan nào, không lại làm khách cười cho đấy.” Trái ôm Tiếu Tiếu, phải ôm Phi Phi, Kỳ Kỳ thì bám sau lưng cậu, cả người đều bị bám dính lấy, giương mắt nhìn Lý Sáng đang nói chuyện với hai cha, phía sau còn có Tống Vinh Bác cùng Bạch Thần mới gặp một lần, thấy bộ dáng của cậu thì ai nấy đều cười.
Bọn nhỏ thấy có người thì nhanh chóng buông tay, ngoan ngoãn đứng cạnh cậu.
“Đi đi, tìm bà nội chơi.” Thước Nhạc bảo đám nhỏ chào hỏi rồi để tụi nó đi chơi.
“Nào, đến phòng khách ngồi, nếm thử trà do nhà tôi tự sao đi.” Cho dù đến vì lý do gì cũng nên tiếp đón đã.
Dẫn ba người vào Tây Sương phòng, hai cha không đi cùng, đến hậu viện nghỉ ngơi.
“Ha ha, Thước Nhạc này, lần trước tới không tham quan kỹ, hôm nay được bác trai dẫn đi xem, tòa viện này của cậu tuyệt đối là số một thành phố.” Lý Sáng nói và dựng thẳng ngón cái.
Thước Nhạc khẽ lắc đầu, “Không phải đâu đều do ông ngoại tôi để lại, người đời trước trồng cây người đời sau như tôi lại được hái quả.”
Bạch Thần đẩy đẩy kính, nói: “Cậu Thước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757172/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.