*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Về đến nhà, trong nhà im ắng, đèn lồng đỏ thẫm trên tại hành lang làm nổi bật khung cảnh ấm áp. Hai người tiến vào viện Tam Tiến, thấy ba gian tính phòng còn sáng đèn, cha mẹ còn chưa ngủ.
“Hai con về rồi.” Khúc ba ngồi trên giường La Hán ở sườn phia tây căn phòng, chiếc bàn nhỏ trên kháng đặt mấy quyển sách, đều là sách về bảo quản văn vật. Mấy ngày nay, lão gia tử đam mê với việc tìm kiếm bảo vật, khi rảnh rỗi đi tới Phan Gia viên dạo một vòng, nhưng dù sao cũng không quen, không mua gì cả.
“Dạ, bọn nhỏ ngủ chưa ạ? Mẹ con đâu rồi?” Khúc Phàm nhìn vễ phía nhĩ phòng, không thấy ai.
“Ngủ rồi, mẹ con chắc đến phía sau lấy chăn, Miu Miu đang ngủ, lát nữa các con ôm qua đi. Hai con đã về, đúng lúc, ba hỏi chút, ch của Trương Thiên Thiên mà mấy hôm trước ba giới thiệu cho anh con có cha là người trong căn cứ các con đi.”
“Đúng vậy, sao ạ?” Khúc Phàm nghi hoặc hỏi.
Thước Nhạc vừa đi vào nhĩ phòng phía tây, vừa nghe hai cha con nói chuyện. Miu Miu nằm trên kháng, đang ngủ say.
“Việc hôn nhân lần này do Vương Sùng nói tới, ba với mẹ con cũng không có ý kiến gì về điều kiện nhà gái, chỉ không biết tính cách cô ấy ra sao, nếu cha cô ấy là người trong căn cứ các con, con hỏi thăm giúp anh con đi.”
“Đúng vậy, bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757150/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.