Buổi tối về nhà, hai người nằm trên giường, “Aiz, anh nói có phải Lí Sáng kia biết rau dưa được lấy từ chỗ em không vậy.”
“Ừ, hắn có nhiều mánh khóe, chắc đã biết rồi. Khoảng thời gian này, bọn họ đang mở một nhà hàng ngay gần khu câu lạc bộ Tây Sơn kia, quy mỗ cũng rất lớn, đã bắt đầu chuẩn bị khai trương, hiện tại biết việc này nên cũng muốn dòm ngó thử xem. Em không đưa, bọn họ cũng làm gì có cách ép buộc chúng ta.”
“Em vẫn cảm thấy hai đứa mình có thể hợp tác với hắn chút. Thời gian trước khi chuẩn bị ngọc giản, tốn lượng tài chính đến hàng triệu, cứ theo xu hướng đó, sau này nếu muốn làm pháp khí, chúng ta cũng phá sản mất. Em nghĩ chúng ta có phải hay không nên nghĩ cách kiếm chút tiền. Cùng hợp tác với họ thật ra rất thuận tiện.”
“Đâu có dễ dàng như e nói vậy chứ, đám công tử đó đâu dễ sống chung đâu. Họ giờ mở một nhà hàng, em cung cấp chút rau dưa, nếu mở cả một chuỗi thì em cung cấp nổi sao? Những người đó đều rất tham lam, cửa này không thể mở được. Lại nói, chúng ta muốn kiếm tiền không dễ sao, mua vào chút ngọc thạch chất lượng bình thường chẳng tốn chút tiền, trải qua luyện chế của anh với em, kiếm được thêm bao nhiêu tiền, ít nhất lợi nhuận cũng gấp nghìn vạn lần. Hơn nữa, trước kia chúng ta từng tới Myanma đổ thạch, người khác cũng không hoài nghi gì cả, huống chi, hiện tại có một bộ phận cổ võ giả nhất định rất cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757138/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.