Thước Nhạc về đến nhà, Khúc Phàm vẫn chưa trở về, thấy trong vườn trống không, lấy mấy loại thực vật hệ dây leo từ trong không gian ra trồng ở ven tường.
Mới vừa trồng xong một gốc cây vạn niên thanh thì thấy Khúc Phàm lái xe về. Thước Nhạc thấy mặt hắn đỏ bừng, trên đầu đầy mồ hôi chậm rãi bước đến, thấy Thước Nhạc muốn đi tới, rồi lại nhíu nhíu mày, giống như ghét bỏ mà túm túm quần áo, xoay người vào nhà, không nói lấy một lời, cậu vừa thấy đã biết xảy ra chuyện gì đó. Đi theo vào nhà, thấy Khúc Phàm đang nhanh chóng lột sạch quần áo, ném xuống đất, bước vội vào nhà tắm.
Cậu đi đến phía trước cầm quần áo lên, một mùi hương khó chịu xộc vào mũi, biến sắc, cậu cảm thấy trong mùi này còn trộn lẫn với một vài thứ khác, cậu nhận ra đó là xà sàng tử* cùng dâm dương hoắc**, tác dụng của nó không cần nói cũng biết, hai loại thực vật này cậu từng thấy trong không gian, vì tránh để bọn nhỏ đụng tới những thực vật không tốt, Thước Nhạc đã thay đổi khu vực của cây cối trong không gian, hai loại này cũng cần loại bỏ. Nghĩ nghĩ thả quần áo xuống, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, không đợi cậu làm gì, Khúc Phàm trần trụi từ nhà tắm bước ra, thấy cậu thì hai mắt đỏ lên, không ngừng thở dốc ôm cậu bước về phía phòng ngủ. Thước Nhạc cũng biết Khúc Phàm thật ra là một mãnh thú, vẻ mặt còn có thể thanh tỉnh như vậy đã không tồi rồi.
(*xà xàng tử: là loại thân cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757125/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.