Đóa hoa sen đầu tiên khiến Thước Nhạc có không gian, đóa hoa sen thứ hai khiến thức hải của cậu mở rộng, đóa thứ ba lại khiến cậu có khả năng sinh con, đóa hoa sen thứ tư sẽ mang tới cái gì, Thước Nhạc thực chờ mong.
Qua thử nghiệm Thước Nhạc biết mình không thể tu hành như Khúc Phàm, nếu là công pháp khác có lẽ có thể, nhưng còn phải tìm.
Mấy ngày trước tết Khúc Phàm không đi làm, Thước Nhạc ban ngày đi làm, cậu dẫn theo mấy đứa chơi trong không gian, lên núi trượt tuyết xuống nước bắt cá, bọn chúng chơi rất vui vẻ, nhân tiện mấy ngày này để cha mẹ về Nam Kinh một chuyến, gặp bạn bè đồng nghiệp.
Thầy của Thước Nhạc giáo sư Từ mấy hôm trước nói chuyện với Thước Nhạc, năm sau Thước Nhạc có thể nghỉ tới tháng ba, một phần là vì vào tết bệnh nhân của khoa não ngoại ít hơn, quan trọng hơn là, thời gian này để cậu chuẩn bị luận văn, tháng năm năm sau bắt đầu bảo vệ. Thời gian này để cho cậu chuẩn bị tư liệu v…v…
Tuy cậu chuẩn bị cũng gần xong rồi, nhưng ý tốt của giáo sư Từ cậu sẽ không từ chối, vừa lúc cậu và Khúc Phàm định đi Pháp xem thử, trường học cho Quả Quả đã chọn xong, là một trung học tư nhân ở Paris, họ không lo về chuyện trường học, bởi nó là do giáo sư Daier (tên này không chính xác) vào một đợt giao lưu vô tình thấy tác phẩm của Quả Quả, tuy nét vẽ còn có chút non nớt, nhưng rất có linh hồn, có thể nhìn ra tư tưởng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757100/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.